Yêu thương rồi sẽ đến khi chúng ta có niềm tin

Thứ bảy - 25/07/2020 00:19

Tình yêu như là một loại thần dược, có thể khiến một người bình thường trở nên điên loạn nhưng tình yêu cũng có thể biến một người điên loạn trở nên bình thường. Yếu đuối hay mạnh mẽ, quên hay nhớ, hạnh phúc hay đau khổ hãy để tự thời gian trả lời. Yêu thương rồi sẽ đến với chúng ta khi chúng ta có niềm tin vào cuộc sống.

***

Hà Nội mùa cây thay lá, nhiều con đường đang phủ lên mình sắc vàng, sắc đỏ đan xen lẫn nhau đầy thi vị. Những hàng cây bằng lăng, những hàng cây lộc vừng cổ thụ chẳng một lời hẹn bỗng chốc cùng nhau đâm chồi nảy lộc. Những cây bàng đang bắt đầu vào mùa thay lá, những chiếc lá bàng đỏ úa còn sót lại cũng đang rụng dần để nhường chỗ cho những mầm non mới.

Dạo bước trên con đường đầy lá khô, những cơn gió thỉnh thoảng thổi ngang qua tiếng lá cây xào xạc cuốn theo gió đều khiến cho con người ta cảm thấy bồi hồi xao xuyến, khiến ta tạm quên đi những xô bồ của cuộc sống, chỉ còn lại đó những bình yên chậm rãi ngang qua.

Lang thang giữa những hàng cây đầy màu sắc trên đường phố Hà Nội, bất chợt những cơn mưa đầu mùa kéo đến. Mặc dù mưa không to cộng với cái không khí se se lạnh của tiết trời cũng khiến cho mọi người nhanh chân tìm nơi trú ẩn. Theo dòng người hối hả, tôi cũng nhanh chân ghé vào một quán cà phê nhỏ ngay bên đường để trú mưa. Thời tiết Hà Nội mùa này thật khó đoán, sáng sớm sương mờ, buổi trưa thì hửng nắng nhưng đôi lúc có những cơn mưa kéo đến bất chợt làm xáo trộn hoạt động của mọi người.

thanhxuan1

Như một thói quen, tôi gọi một ly cà phê đen nóng không đường, vừa thưởng thức vừa ngắm phố phường trong mưa. Không gian bỗng trở nên yên lặng đến lạ thường, chỉ còn những âm thanh tí tách của những hạt mưa xuyên qua kẽ lá, cảm giác mọi thứ thật lặng lẽ, cô đơn.

Nhấp một ngụm cà phê đặc quánh để hoài niệm về những chuyện ngày xưa. Chẳng biết từ lúc nào mà tôi lại thích uống cà phê, thứ thức uống đắng ngắt không phải ai cũng có thể uống được. Đối với tôi cà phê là thứ không thể thiếu trong cuộc sống hàng ngày.

Khuấy thật mạnh ly cà phê để tạo thật nhiều bọt bong bóng, người ta nói bọt bong bóng càng nhiều thì ly cà phê càng thơm và ngon hơn và tôi thường làm như vậy mỗi lần đi uống cà phê. Nhìn những bọt bong bóng xoay tròn một cách thích thú, đó là việc duy nhất làm tôi bình ổn trước guồng quay của cuộc sống.

thanhxuan2

Người con gái tôi yêu cũng là người thích cà phê, em từng nói với tôi rằng: “Cà phê lúc mới uống rất đắng và khó uống nhưng sau khi uống xong rồi thì rất là thơm và ngọt. Trong tình yêu cũng vậy phải trải qua nhiều đắng cay thì tình yêu mới bền vững và lâu dài”. Chính những câu nói của em khiến tôi càng yêu em nhiều hơn. Vị đắng trong ly cà phê của em, nó đắng tận cùng nhưng cũng ngọt tận cùng cho nên tôi không thể lãng quên em, quên cảm giác của ly cà phê đắng, vị đắng rất đặc biệt.

Ngày em ra đi tôi chỉ tự nhủ rằng: “Có lẽ tôi và em chỉ có duyên mà không có nợ, gặp nhau là một cái duyên còn đến được với nhau phải có cái nợ, mọi thứ là do định mệnh sắp đặt có níu giữ cũng chỉ là vô vọng”. Sự ra đi đó là dấu chấm hết cho một tình cảm sâu đậm, để lại trong trái tim ta một vết sẹo không bao giờ phai, khiến trái tim ta luôn thổn thức, tôi khóc trong đau đớn và gục ngã.

Nhưng tôi biết, dù có làm gì đi chăng nữa thì yêu thương cũng chẳng thể nào quay lại được nữa. Tôi sống những ngày mà chính tôi cũng không hiểu tôi tồn tại vì điều gì, tôi vô cảm với cảm xúc, vô cảm với thế giới bên ngoài. Tôi chỉ như một cỗ máy được lập trình sẵn, thức dậy mỗi ngày mà không biết tôi thức dậy vì điều gì.

thanhxuan3

Trước đây tôi cứ nghĩ: “Tình yêu mà con người ta có thể chết vì nhau thì thật đáng ngưỡng mộ, nhưng khi lớn lên mới biết tình yêu mà khiến người ta phải sống vì nhau mới thật sự đáng trân trọng”.

Khi ta đánh mất người mình yêu thương ta ảo tưởng, ta sợ hãi, ta sợ thế giới này sẽ sụp đổ, nhưng thời gian trôi đi ta mới nhận ra rằng việc mất đi người từng rất quan trọng với ta chẳng khiến ta chết được, nó chỉ khiến ta chai lì về mặt cảm xúc, khiến ta mất hết nụ cười, ta thờ ơ với mọi thứ xung quanh.

Trái đất vẫn quay và thời gian vẫn cứ trôi chỉ còn lại đó những nỗi đau giằng xé trong tim. Thời gian có thể làm phai mờ đi những vết sẹo trong quá khứ nhưng một lúc nào đó nó sẽ bỗng chốc ùa về khiến vết thương ta lại trở nên đau nhói. Yêu là đau khổ vậy mà con người vẫn chấp nhận để được yêu.

thanhxuan4

Tình yêu như là một loại thần dược, có thể khiến một người bình thường trở nên điên loạn nhưng tình yêu cũng có thể biến một người điên loạn trở nên bình thường. Yếu đuối hay mạnh mẽ, quên hay nhớ, hạnh phúc hay đau khổ hãy để tự thời gian trả lời. Yêu thương rồi sẽ đến với chúng ta khi chúng ta có niềm tin vào cuộc sống.

Những cơn mưa bất chợt đến rồi cũng đi, nhường chỗ cho những tia nắng vàng đầu tiên trong ngày. Ly cà phê đã nguội lạnh từ bao giờ khiến cho vị đắng càng trở nên đậm hơn. Mọi người lại trở lại guồng quay của cuộc sống. Tôi tiếp tục lang thang trên những con đường đầy lá vàng rơi, tiếp tục khúc hát bản tình ca những ngày không em.

Tác giả: Thế Quyết - blogradio.vn

Tổng số điểm của bài viết là: 0 trong 0 đánh giá

  Ý kiến bạn đọc

THỐNG KÊ TRUY CẬP
  • Đang truy cập115
  • Máy chủ tìm kiếm6
  • Khách viếng thăm109
  • Hôm nay4,916
  • Tháng hiện tại181,288
  • Tổng lượt truy cập9,465,136
QUẢNG CÁO
Phan Thanh Phú
Quảng cáo 2
Liên kết site
Đăng nhập Thành viên
Hãy đăng nhập thành viên để trải nghiệm đầy đủ các tiện ích trên site
Thăm dò ý kiến

Bạn thấy Website cần cải tiến những gì?

Lịch Âm dương
Máy tính
Bạn đã không sử dụng Site, Bấm vào đây để duy trì trạng thái đăng nhập. Thời gian chờ: 60 giây