Mạnh mẽ bước qua quá khứ

Thứ hai - 09/09/2024 00:15
Những kỷ niệm về anh, từng nụ cười, từng ánh mắt, luôn hiện lên rõ nét như thể mới chỉ hôm qua. Nhưng tình yêu ấy, dù cháy bỏng và mãnh liệt, lại không thể vượt qua được rào cản của số phận.
***
Ngồi lặng lẽ dưới mái hiên, cô nâng ly cà phê nóng hổi, cảm nhận hơi ấm len lỏi qua từng ngón tay lạnh giá. Mưa rơi tí tách, như một giai điệu buồn của nỗi cô đơn, hòa cùng khói cà phê mỏng manh, tan dần vào không trung xám xịt. Nhấp một ngụm cà phê, vị đắng lan tỏa nơi đầu lưỡi, hòa quyện với nỗi buồn trong lòng. Cơn mưa ngoài kia tựa như những giọt nước mắt, rơi hoài không dứt. Trong khoảnh khắc ấy, cô thấy mình nhỏ bé và lạc lõng giữa cơn mưa, giữa đời rộng lớn...
Anh từng là tất cả thanh xuân của cô, là mối tình đầu ngọt ngào và khắc khoải mà cô chỉ có thể giữ kín trong một góc nhỏ của trái tim. Anh đã từng là cả thế giới, là người mà cô tin rằng sẽ đi cùng cô suốt chặng đường đời. Những kỷ niệm về anh, từng nụ cười, từng ánh mắt, luôn hiện lên rõ nét như thể mới chỉ hôm qua. Nhưng tình yêu ấy, dù cháy bỏng và mãnh liệt, lại không thể vượt qua được rào cản của số phận.

Hơn mười năm đã trôi qua kể từ ngày ấy, cuộc đời của cô hoàn toàn thay đổi. Thời gian dài đằng đẵng nhưng nỗi đau trong cô vẫn chưa bao giờ nguôi ngoai. Cô vẫn nhớ như in từng chi tiết, từng cảm xúc đã gặm nhấm trái tim mình khi cô đối diện với sự mất mát. “Anh ra đi mãi mãi”. Những vết thương ấy vẫn còn hằn sâu trong ký ức, như một vết cắt không thể lành, mãi mãi khắc vào tâm trí cô.
Những ngày sau đó, cô sống trong nỗi đau đớn tột cùng, cảm giác bị bỏ rơi bởi chính người mà cô yêu thương. Cô không còn đủ sức để khóc, chỉ biết câm lặng đối diện với sự thật nghiệt ngã. Nỗi đau không còn anh bên cạnh, mất đi hy vọng về một gia đình nhỏ ấm cúng càng khiến cô đau hơn gấp bội. Mỗi đêm, cô nằm co ro trong bóng tối, cảm nhận sự trống rỗng và cô đơn bao trùm, nỗi đau như bóp nghẹt lấy tim cô, khiến cô không thở nổi.
Cô đã khóc cạn nước mắt, cảm giác mất mát và trống rỗng trở thành bạn đồng hành của cô trong suốt quãng thời gian dài sau đó. Đau như chưa bao giờ dứt, như một vòng xoáy vô tận kéo cô vào hố sâu của sự tuyệt vọng.
Cô cố gắng mạnh mẽ, đã cố gắng đứng dậy, nhưng mỗi lần nhớ đến, nỗi đau lại ùa về, xé nát lòng cô. Cô đã thay đổi công việc, chuyển đến một thành phố khác để bắt đầu lại từ đầu.
Dù trái tim vẫn còn những vết thương chưa lành, nhưng cô biết rằng mình đã vượt qua được những giai đoạn khó khăn nhất. Cô không còn cảm thấy mình bị cuốn vào hố sâu của tuyệt vọng, mà thay vào đó, cô đã tìm được sự bình yên trong tâm hồn, dẫu cho nó không phải là sự bình yên trọn vẹn. Cô đã học cách trân trọng những gì mình còn, và chấp nhận những gì đã mất.
Cô gái ấy, sau mười năm dài, đã tìm thấy sự mạnh mẽ từ chính nỗi đau của mình. Cô biết, cuộc sống không hề dễ dàng, nhưng cô cũng tin rằng, mình đã đủ kiên cường để tiếp tục bước tiếp, nổi đau ấy cô sẽ cất kỹ một góc trong trái tim mình.

Tác giả: Hồng Đang - blogradio.vn

Tổng số điểm của bài viết là: 0 trong 0 đánh giá

  Ý kiến bạn đọc

THỐNG KÊ TRUY CẬP
  • Đang truy cập72
  • Máy chủ tìm kiếm3
  • Khách viếng thăm69
  • Hôm nay14,558
  • Tháng hiện tại142,198
  • Tổng lượt truy cập9,848,050
QUẢNG CÁO
Phan Thanh Phú
Quảng cáo 2
Liên kết site
Đăng nhập Thành viên
Hãy đăng nhập thành viên để trải nghiệm đầy đủ các tiện ích trên site
Thăm dò ý kiến

Bạn thấy Website cần cải tiến những gì?

Lịch Âm dương
Máy tính
Bạn đã không sử dụng Site, Bấm vào đây để duy trì trạng thái đăng nhập. Thời gian chờ: 60 giây