Quên đi em những ngày đã cũ

Thứ năm - 04/05/2023 00:04

Thôi thì ta về tìm lại bình yên nơi con tim ta. Quên đi những ngày dài khổ đau. Xóa đi tất cả về anh, người em từng yêu. Đau khổ, dằn vặt rồi cũng sẽ qua. Hãy vững vàng mà bước đi, bỏ lại sau lưng buồn phiền về anh. Em hứa đây sẽ là lần cuối cùng em viết về anh, viết về nỗi quên nhớ ngày xưa. Quên đi em, hãy để trái tim mình ngủ yên. Em hãy thôi nhung nhớ ngày cũ. Vì tất cả giờ đã cũ.

***

Giật mình, em choàng tỉnh, thì ra là một giấc mơ. Nhìn đồng hồ đã là 1 giờ sáng. Vuốt nhẹ lên má, hai hàng nước mắt rơi từ bao giờ. Thì ra là mơ thôi. Nhưng giấc mơ quá thật, nên nước mắt rơi từ bao giờ. Có bao giờ ở nơi xa xôi ấy, anh từng mơ về em. Em thì vẫn vậy, luôn thấy anh trong những giấc mơ chập chờn. Hình ảnh anh, người con trai áo trắng với nụ cười thật tươi, đang nhìn về phía em. 

Anh luôn xuất hiện như vậy, rồi cũng ra đi khi em chợt tỉnh giấc. Người ta nói nếu bạn nhìn thấy người ấy trong những giấc mơ, thì  khi người ấy cũng đang nhớ về bạn. Điều đó phải chăng là sự thật. Ngàn lần em cũng chẳng dám tin như vậy. Vì em biết mình ở vị trí nào trong anh. Mình là gì trong cuộc đời nhau. Đã từ lâu lắm rồi, em không còn cảm giác mình là người anh từng thương nữa. Và em biết anh cũng chẳng còn nhớ em nữa.

Bao lâu rồi, em chưa một lần nhận được sự quan tâm từ anh. Bao lâu rồi em chưa một lần được nghe giọng anh. Có lẽ rất lâu, để bây giờ em chẳng còn biết giọng nói anh như thế nào. Ngày xưa, khi còn bên nhau, những ngày anh không đến là những ngày dài dằng dặc, những lúc không anh là những khoảng thời gian buồn mênh mang. Vậy mà giờ đây, em đã và đang trải qua khoảng thời gian, không gian ấy một mình.

nguoi-yeu-toi

Tất cả sự đau đớn, buồn tủi này,đủ để em quên đi tình yêu này chăng. Nhưng dù cố quên thì em vẫn nhớ. Người ta nói thời gian có thể xóa nhòa mọi thứ. Vậy mà đã lâu như vậy, kể từ ngày anh bỏ lại em mà ra đi. Ngày mà anh nhẫn tâm bước khỏi cuộc đời em mà chẳng cho em một lời. Tất cả đủ để em quên đi thật nhanh tình yêu này. Vậy mà sao em mãi nhung nhớ. 

Con người ta thật kì lạ, người bên cạnh trao mình niềm vui, hạnh phúc mỗi ngày thì mình lại thờ ơ. Người chỉ cho ta niềm đau, xát muối vào vết thương mà ta vẫn nhớ mãi.

Lật từng trang từng trang, kí ức ngày xưa lại hiện về vẻn vẹn như thuở ban đầu. Đã bao mùa kí ức đi qua, người ta đã đi xa thật xa. Nhưng sao cảm giác như vừa mới ngày hôm qua. Người ra đi bỏ lại mình ta bơ vơ, lạc lõng. Ôm những kỉ niệm đã cũ mà lòng nhói đau.

Bao lâu rồi, đã xa lắm rồi cái thời ngây ngô, đem tình yêu gửi vào hư vô. Yêu người không cần đáp trả. Chỉ mơ hồ chạy theo nụ cười ấy. Để sau này chợt nhận ra tất cả giờ đã hóa hư vô, có những thứ muốn quên mà mãi chẳng thể quên. Để hôm nay, mỗi lần lại lật những tấm hình xưa cũ, lòng chợt thấy bâng quơ. Thì ra vẫn còn thương. Những tấm ảnh không hồn như hóa vào hư không, ảnh còn, người còn nhưng giờ sao xa quá. Bao nhiêu yêu thương lại ùa về, đau đáu trong lòng.

Em giận, giận cuộc đời, giận những yêu thương từng trao. Giận cả người em từng yêu. Ngày xưa yêu bao nhiêu, thì bây giờ em đau bấy nhiêu. Đau cho sự im lặng của người ấy. Dù bây giờ không còn là gì của nhau thì cũng có thể cho tôi một lời. Vâỵ mà người vẫn cứ lặng im như thế. Còn em thì suốt thời gian qua, từng ngày, từng giờ vẫn mãi suy nghĩ về anh. Em mong một lần mình vô tình gặp nhau trên đường. Để em có thể nhìn anh mà lướt qua một lần, cho thỏa niềm kiêu hãnh trong em. 

toi-den-voi-nghe-nho-chu-duyen

Luôn dặn lòng phải mạnh mẽ để quên đi người. Mà con tim chưa một lần vượt qua được. Em luôn tự dằn vặt bản thân mình suốt ngày tháng qua. Làm sao để con tim này thôi nhớ về anh. Cuộc đời thật lắm bất công, một người thì đau đáu hoài không quên, còn một người thì bạc bẽo đến đáng sợ. Thầm trách cho bản thân quá dại khờ. Đến giờ phút này mà vẫn chưa thôi nhung nhớ.

Cuộc đời nếu như có thể ngủ một giấc tỉnh dậy ta có thể ở nơi mình thích vào khoảnh khắc mình mong đợi thì tuyệt biết bao nhiêu. Lúc đó em sẽ không ngần ngại mà từ chối anh ngày đó. Từ chối ngay những giây phút đầu tiên gặp gỡ. Thì bây giờ em đã không ôm ấp những kỉ niệm xưa cũ này.

Đường dài, ngựa chạy biệt tăm. Người thương có nghĩa trăm năm cũng về. Đến bao giờ anh lại về bên em. Đến bao giờ em có thể quên đi nỗi đau này. Đôi khi em cứ nghĩ mình đã quên anh rồi, nhưng bất giác khi nghe một bài hát, hay nghe đâu đó những câu chuyện em mơ hồ nghĩ về chuyện chúng mình. Lòng em lại trào dâng nỗi nhớ anh da diết. Em nhớ anh, nhớ đến cồn cào. Em chẳng biết nơi đó anh có còn nhớ em, có còn nhớ đến ngày đầu tiên nơi ta gặp nhau. Có còn nhớ những đêm dài cùng nhau trò chuyện. Có còn nhớ một cô gái ngốc nghếch lo cho anh từng bữa ăn, giấc ngủ. Có còn nhớ đến em nữa hay không.

Thôi thì ta về tìm lại bình yên nơi con tim ta. Quên đi những ngày dài khổ đau. Xóa đi tất cả về anh, người em từng yêu. Đau khổ, dằn vặt rồi cũng sẽ qua. Hãy vững vàng mà bước đi, bỏ lại sau lưng buồn phiền về anh. Em hứa đây sẽ là lần cuối cùng em viết về anh, viết về nỗi quên nhớ ngày xưa. Quên đi em, hãy để trái tim mình ngủ yên. Em hãy thôi nhung nhớ ngày cũ. Vì tất cả giờ đã cũ.

Tác giả: Hoa bỉ ngạn - blogradio.vn 

Tổng số điểm của bài viết là: 0 trong 0 đánh giá

  Ý kiến bạn đọc

THỐNG KÊ TRUY CẬP
  • Đang truy cập37
  • Máy chủ tìm kiếm3
  • Khách viếng thăm34
  • Hôm nay14,252
  • Tháng hiện tại155,870
  • Tổng lượt truy cập9,861,722
QUẢNG CÁO
Phan Thanh Phú
Quảng cáo 2
Liên kết site
Đăng nhập Thành viên
Hãy đăng nhập thành viên để trải nghiệm đầy đủ các tiện ích trên site
Thăm dò ý kiến

Bạn thấy Website cần cải tiến những gì?

Lịch Âm dương
Máy tính
Bạn đã không sử dụng Site, Bấm vào đây để duy trì trạng thái đăng nhập. Thời gian chờ: 60 giây