Thông tin liên hệ
- 036.686.3943
- admin@nguoicodonvn2008.info
Nếu không thể ở cạnh em dài lâu thì đừng đến bên em rồi lại bỏ đi nữa. Và có thể nào, nếu không thể tiếp tục với em hay cho một lời giải thích thì đừng nhắn tin xin lỗi và gợi nhớ về quá khứ đau lòng của em nữa được không?
***
Anh dạo này có khỏe không ? Người đã rời bỏ em, anh dạo này vẫn sống tốt đúng không? Theo dõi mạng xã hội của anh, thấy anh làm lễ tốt nghiệp đại học với gia đình, thấy anh có công việc ổn định, chắc hẳn anh phải đang hạnh phúc lắm. Em à? Em vẫn thế thôi, một năm qua em vẫn chưa nguôi niềm hụt hẫng của năm nào đâu nhé. Em vẫn thường xuyên buồn, vẫn tự suy diễn những câu chuyện về ngày anh đi. Không phải em lụy tình, là em thật sự thấy khó chịu. Em cũng xứng đáng được biết lý do đúng không?
Một buổi chiều nọ, mưa lất phất, anh nhắn tin cho em. Bất ngờ thật đấy. Anh hỏi thăm và xin lỗi em. Anh mời em đi cà phê nói chuyện "Em vẫn ở địa chỉ cũ chứ? Tí anh sang đón em nhé". Chấp nhận lời mời, trang điểm thật xinh đẹp chờ anh đón. Em nôn nao và chờ đợi một cái gì đó lớn lao như sự giải thích hay bày tỏ của anh. Nhưng rồi, anh không đề cập gì đến ngày anh rời đi, em cũng không hỏi thêm.
Buổi cà phê ngắn ngủi nhanh chóng qua đi, trời vẫn mưa, anh đưa em trở về nhà. Tối đó, anh tiếp tục nhắn xin lỗi em. Dù đã trải qua một năm đầy biến động và dặn lòng không nhớ đến anh nhưng khi đọc được những dòng tin nhắn của anh và đi cùng anh, nhìn vào sâu mắt anh, em lại thấy bồi hồi, em sợ mình sẽ lại thích anh một lần nữa.
Chẳng để em kịp vui vẻ được bao lâu, anh lại biến mất. Anh cắt ngang những dòng tin nhắn thăm hỏi, anh không trả lời em nữa, anh im lặng như cái cách anh từng làm với em một năm trước. Vẫn là một buổi đi chơi vui vẻ, vẫn cho em cái cảm giác mọi chuyện đang suôn sẻ, anh cho em hy vọng và rồi anh dập tắt tất cả hy vọng còn sót lại của em. Anh giống phù thủy thật đấy. Mỗi lần xuất hiện, anh thao túng cảm xúc của em, cho em chút nắng hồng, chút khởi sắc cuộc sống rồi lại vội vàng rời đi.
Như một chu kỳ, cứ mỗi tháng một vài lần, anh sẽ nhắn cho em là “Anh xin lỗi em nhiều lắm”, sau đó, anh sẽ lại im lặng và không nói gì thêm với em. Dù em có trả lời anh, nhưng anh cũng chỉ xem mà không nói gì. Chỉ xin lỗi như thế, mặc kệ lòng em lại đang dậy sóng, mặt kệ kí ức cũ lại ùa về hành hạ em, mặc kệ em, anh chỉ biết xin lỗi và im lặng. Anh còn chẳng dám đối mặt với em để giải quyết dứt điểm chuyện cũ, anh không giúp em cảm thấy thoải mái hơn thì anh xin lỗi có lợi ích gì? Anh có thật sự thương em hay anh đang nghĩ gì vậy?
Có đôi lần, em bắt gặp anh up những story buồn, những caption xin lỗi và triết lý chỉ cho mình em xem. Em thật sự thay đổi rồi. Em lặng lẽ vào xem mà không nhắn gì cho anh. Em sẽ học cách của anh, em cũng sẽ trở nên im lặng, em không thèm quan tâm anh nữa đâu. Từ sau đó, anh vẫn thường nhắn tin xin lỗi nhưng em cũng chỉ xem rồi xóa đi mà không trả lời gì thêm. Hai chúng mình lại rơi vào vòng lặp im lặng, lại mập mờ với mớ tin nhắn ngỡ rất thân nhưng chẳng là gì của nhau.
Như một người bạn gái đang giận dỗi không trả lời tin nhắn, anh người yêu kiên trì xin lỗi và gửi hàng trăm lời tâm tình một cách thường xuyên. Chẳng biết tiếp diễn chuyện vô nghĩa này để làm gì khi hai đứa giờ xa lạ nhưng em cũng không block anh, em cho phép anh gửi tin nhắn cho em như thế; anh thì thi thoảng vẫn nhắn cho em mấy dòng trải lòng dài ngoằn mặc kệ em có đọc hay không. Cứ như thế, mình bình lặng bên lề cuộc sống của nhau thêm một năm dài.
Vậy là dừng lại nhưng không hẳn là dừng lại. Mình chẳng ghét được người từng rời bỏ mình không có lý do. Mình vẫn đang mập mờ nữa đúng không nhỉ? Chẳng ai trả lời ai nhưng cả hai đều có vướng mắc riêng. Anh nhắn, em im lặng đọc rồi xoá. Em trả lời, anh im lặng không nói tiếp.
Lần này, anh quay lại cũng bất chợt như cách anh từng đến. Chẳng biết chuyện này sẽ kéo dài bao lâu nhưng cũng thật ấm áp vì anh đã trở lại.
Tháng 6, một buổi chiều mưa, mở lòng chấp nhận lời xin lỗi của anh dù vẫn chưa biết lý do của ngày ấy. Tháng 6, ngày mưa đó cũng là ngày anh im lặng một lần nữa. Nếu mình chỉ có thể gặp nhau vào ngày mưa, em thật sự mong có một cơn mưa mãi mãi không bao giờ ngưng. Tại sao anh luôn như vậy với em? Hay giống như trong cổ tích thuở bé, anh là chàng hoàng tử mưa, anh chỉ có thể đến bên em vào ngày mưa?
Liệu có thể nào vào một ngày mưa không xa, anh cho em câu trả lời được không? Em mệt quá rồi, em thật sự không thể chịu đựng sự rời đi của anh một lần nào nữa. Nếu không thể ở cạnh em dài lâu thì đừng đến bên em rồi lại bỏ đi nữa. Và có thể nào, nếu không thể tiếp tục với em hay cho một lời giải thích thì đừng nhắn tin xin lỗi và gợi nhớ về quá khứ đau lòng của em nữa được không, em cũng cần bắt đầu một cuộc sống mới.
Tác giả: Thúy Vy - blogradio.vn
Ý kiến bạn đọc
Những tin mới hơn
Những tin cũ hơn