Mong rằng chúng ta sẽ có kiếp sau

Thứ năm - 04/07/2024 01:24

Câu chuyện của Bình và Hạnh kết thúc trong nước mắt và nỗi đau, nhưng tình yêu của họ vẫn sống mãi, dù chỉ còn trong ký ức và trái tim của Bình. Những giọt nước mắt của họ đã chứng minh rằng tình yêu chân thành không bao giờ phai nhạt, dù có trải qua bao nhiêu khó khăn và đau khổ.

***

Trong một ngôi làng nhỏ nằm bên dòng sông hiền hòa, Hạnh và Bình đã lớn lên cùng nhau từ những ngày còn thơ bé. Hạnh có đôi mắt long lanh và nụ cười hiền dịu, luôn tỏa sáng như ánh nắng ban mai. Bình, chàng trai với ánh mắt sâu thẳm và nụ cười ấm áp, luôn bảo vệ Hạnh khỏi những trêu chọc của lũ trẻ trong làng. Họ thường cùng nhau chơi đùa trên cánh đồng xanh ngát, câu cá bên bờ sông, và ngắm những cánh diều bay cao trên bầu trời trong xanh. 

Thời gian trôi qua, Hạnh và Bình dần trưởng thành. Tình cảm bạn bè thuở nhỏ dần biến thành tình yêu trong sáng và sâu đậm. Họ thường cùng nhau tâm sự dưới gốc cây cổ thụ, chia sẻ những ước mơ và hy vọng về tương lai. Hạnh mơ ước trở thành một giáo viên, dạy dỗ những đứa trẻ trong làng, còn Bình mong muốn mở một trang trại nhỏ, nơi họ có thể sống hạnh phúc cùng nhau. 

Nhưng cuộc sống không phải lúc nào cũng êm ả như dòng sông trước mặt họ. Gia đình Hạnh gặp phải biến cố lớn khi cha cô đột ngột qua đời trong một tai nạn lao động. Cái chết của cha là cú sốc lớn đối với gia đình Hạnh, để lại mẹ cô và ba em nhỏ sống trong cảnh nghèo khó và nợ nần chồng chất. Mọi gánh nặng gia đình đè lên vai cô gái trẻ. Hạnh phải nghỉ học, làm việc cật lực để giúp mẹ và chăm sóc các em. Bình thương Hạnh vô cùng, anh cố gắng giúp đỡ cô mọi việc có thể, nhưng cũng chỉ đủ để xoa dịu nỗi đau trong lòng cô phần nào. 

Trong hoàn cảnh tuyệt vọng đó, một người đàn ông giàu có tên là Hoàng đã xuất hiện. Hoàng là một doanh nhân thành đạt, lớn hơn Hạnh nhiều tuổi. Ông ta đem lòng yêu mến Hạnh và ngỏ lời cầu hôn. Mặc dù biết rằng tình yêu của mình dành cho Bình không thể phai nhạt, nhưng để cứu gia đình khỏi cảnh nợ nần và để các em có tương lai tốt đẹp hơn, Hạnh buộc phải chấp nhận lời cầu hôn của Hoàng. 

Ngày Hạnh kết hôn với Hoàng, trời đổ mưa tầm tã, như khóc thương cho tình yêu tan vỡ. Bình đứng từ xa, nhìn theo đoàn xe cưới với trái tim tan nát. Anh không trách Hạnh, anh hiểu rằng cô làm tất cả vì gia đình. Nhưng nỗi đau mất đi người mình yêu thương khiến anh cảm thấy như cả thế giới sụp đổ. Trong đêm tối mưa rơi, Bình gục ngã bên bờ sông, tiếng khóc của anh hòa lẫn vào tiếng mưa, đau đớn và tuyệt vọng. 

Sau đám cưới, Hạnh sống trong một ngôi nhà xa hoa nhưng lạnh lẽo. Hoàng, người chồng giàu có của cô, là một người đàn ông tàn nhẫn và gia trưởng. Ông ta coi Hạnh như một món đồ trang trí hơn là một người vợ. Hạnh bị kiểm soát từng chút một, không được phép ra ngoài hay gặp gỡ bạn bè. Những bữa tiệc xa hoa, những lời chúc tụng giả tạo không thể nào che giấu được nỗi cô đơn và buồn bã trong lòng Hạnh. Cô sống trong sự cô đơn và buồn bã, ngày qua ngày chỉ biết lặng lẽ chịu đựng. Mỗi đêm, Hạnh nhớ về Bình, về những kỷ niệm đẹp đẽ thời thơ ấu, và trái tim cô đau đớn như bị ai đó xé nát. 

Bình, sau khi mất Hạnh, đã rời làng lên thành phố với trái tim tan vỡ. Anh lao vào công việc để quên đi nỗi đau, nhưng hình bóng Hạnh luôn ám ảnh anh. Bình làm việc ngày đêm, không ngừng nghỉ, với hy vọng một ngày nào đó sẽ thành công và có thể mang lại hạnh phúc cho người mình yêu. Trở thành một doanh nhân thành đạt, nhưng lòng anh vẫn trống trải. Dù có mọi thứ trong tay, nhưng Bình không thể nào quên được Hạnh, người con gái mà anh yêu thương nhất. 

Nhiều năm sau, Bình quyết định trở về làng để tìm lại những ký ức xưa cũ. Ngôi làng vẫn yên bình như ngày nào, nhưng trong lòng anh là nỗi buồn vô hạn. Anh tìm gặp lại Hạnh, giờ đã là một phụ nữ trung niên với gương mặt mang đầy dấu vết của sự buồn bã và mệt mỏi. Hạnh kể với Bình về cuộc sống hôn nhân đầy đau khổ của mình, về những đêm dài cô đơn trong căn nhà lạnh lẽo. Hoàng thường xuyên bỏ bê Hạnh, lao vào những cuộc vui thâu đêm với các cô gái trẻ. Trái tim Hạnh chưa bao giờ thôi yêu Bình, và giờ đây, nhìn lại anh, nỗi đau trong lòng cô lại càng thêm sâu đậm. 

Bình và Hạnh quyết định trốn đi, tìm đến một nơi xa lạ để có thể sống những ngày cuối đời bên nhau. Họ lên kế hoạch kỹ lưỡng, chờ đợi thời cơ thích hợp. Một đêm tối, dưới ánh trăng mờ nhạt, Bình và Hạnh trốn khỏi ngôi nhà của Hoàng, chạy trốn đến một ngôi làng xa xôi không ai biết đến. Họ bắt đầu lại cuộc sống mới, dù biết rằng hạnh phúc này có thể rất ngắn ngủi. Nhưng chỉ cần có nhau, họ cảm thấy mọi khó khăn đều có thể vượt qua. 

Cuộc sống của họ trong ngôi làng mới tuy giản dị nhưng tràn đầy hạnh phúc. Họ cùng nhau làm việc trên cánh đồng, cùng nhau ngắm hoàng hôn mỗi buổi chiều, và cùng nhau chia sẻ niềm vui, nỗi buồn. Nhưng hạnh phúc ngắn ngủi đó không kéo dài. Ông Hoàng, với lòng căm hận và sự kiêu ngạo bị tổn thương, đã không từ bỏ việc tìm kiếm Hạnh. Sau nhiều tháng trời truy lùng, ông ta cuối cùng cũng tìm ra nơi ở của họ. 

Một đêm mưa bão, Hoàng và một nhóm người của ông ta ập đến ngôi nhà nhỏ của Hạnh và Bình. Họ kéo Bình ra ngoài, đánh đập anh tàn nhẫn trước sự chứng kiến của Hạnh. Tiếng khóc xé lòng của cô gái không thể nào lay động được trái tim lạnh lùng của Hoàng. Bình bị bỏ lại trong tình trạng nguy kịch, còn Hạnh bị kéo về nhà, sống trong cảnh bị giám sát nghiêm ngặt và bị cấm cản tiếp xúc với thế giới bên ngoài. 

Hạnh không thể chịu đựng thêm, cô quyết định tự kết liễu cuộc đời mình để thoát khỏi địa ngục trần gian. Trước khi ra đi, cô viết một bức thư gửi cho Bình, bày tỏ tình yêu sâu đậm và nỗi đau khổ của mình. Bức thư được bí mật gửi đến tay Bình, người đang nằm trong bệnh viện với vết thương chằng chịt. Đọc bức thư, Bình khóc nức nở, cảm nhận nỗi đau xé lòng của Hạnh. 

Bình quyết định quay lại ngôi làng, đứng trước ngôi mộ của Hạnh, anh khóc trong tuyệt vọng. Trái tim anh như bị bóp nghẹt, nỗi đau mất đi người mình yêu thương nhất là nỗi đau không gì có thể so sánh. Anh quyết định dành những ngày còn lại của cuộc đời mình để sống vì tình yêu của họ, dù cho Hạnh đã không còn trên đời. 

Câu chuyện của Bình và Hạnh kết thúc trong nước mắt và nỗi đau, nhưng tình yêu của họ vẫn sống mãi, dù chỉ còn trong ký ức và trái tim của Bình. Những giọt nước mắt của họ đã chứng minh rằng tình yêu chân thành không bao giờ phai nhạt, dù có trải qua bao nhiêu khó khăn và đau khổ. 

Tác giả: Blogradio: Bear

Tổng số điểm của bài viết là: 0 trong 0 đánh giá

  Ý kiến bạn đọc

THỐNG KÊ TRUY CẬP
  • Đang truy cập11
  • Hôm nay6,498
  • Tháng hiện tại54,546
  • Tổng lượt truy cập8,839,672
QUẢNG CÁO
Phan Thanh Phú
Quảng cáo 2
Liên kết site
Đăng nhập Thành viên
Hãy đăng nhập thành viên để trải nghiệm đầy đủ các tiện ích trên site
Thăm dò ý kiến

Bạn thấy Website cần cải tiến những gì?

Lịch Âm dương
Máy tính
Bạn đã không sử dụng Site, Bấm vào đây để duy trì trạng thái đăng nhập. Thời gian chờ: 60 giây