Khó hơn cả việc yêu anh chính là quên anh (Love Radio)

Thứ ba - 25/02/2020 23:56
Người ta nói trên đời này chẳng có gì là vĩnh cửu, và tình yêu tuyệt nhiên càng không phải. Vậy mà em cứ ngu ngơ tin vào những gì anh nói. Tự biết hành tây không hề có trái tim nhưng vẫn cố gắng bóc từng lớp rồi mới nhận ra. Là ngốc hay cố chấp? Em cũng không biết nữa.
***
Bạn thân mến đã bao giờ bạn rơi vào hoàn cảnh chưa từng can đảm nói yêu thương một ai cho đến khi gặp người bạn yêu, bạn tự thấy mình chẳng thể nghĩ được bằng lí trí nữa. Thôi thì dù sao một lần thử sống với chính mình. Chỉ tiếc, tình cảm mà người ấy dành cho bạn cũng chỉ là cảm mến, tuyệt nhiên chẳng phải tình yêu. Sau đây mời bạn lắng nghe bài viết:
Khó hơn cả việc yêu anh chính là quên anh của tác giả (Strong Will)
Ngày anh bước đến và nắm lấy tay em, chính em đã biết rằng mình sẽ phải can đảm để giữ lấy tình yêu này. Và hơn hết là can đảm bước qua thị phi, mặc kệ ánh mắt dèm pha của mọi người.
 
Nhưng khi em can đảm bước qua tất cả, cũng chính lại là lúc anh nói lời chia tay. Có phải, tình yêu là một thứ có thể dễ dàng buông bỏ đến như vậy? Cuộc đời vẫn thường trớ trêu như thế. Khi chúng ta đã chuẩn bị sẵn sàng tất cả thì cũng là lúc có một người buông tay.
Cứ nghĩ cam đảm yêu rồi sẽ được hạnh phúc, nào ngờ hạnh phúc ở xa vời, điều em cần làm bây giờ chẳng có gì khác lại chính là can đảm buông bỏ.
Khó hơn cả việc yêu anh chính là quên anh (Love Radio)
Buông bỏ mảnh tình mảnh như gió này.
Buông bỏ người đàn ông đang là của một người phụ nữ khác.
Buông bỏ cả những thổn thức trong lòng.
Anh đến rồi đi như một giấc mơ. Em ở lại như một kẻ lãng du không tìm được lối ra.
Em muốn bên anh, muốn gặp anh nhưng không thể chạy đến mà đành lựa chọn cách chối bỏ, trốn chạy những nức nở của con tim. Nhưng anh à, trốn đi đâu để không còn bắt gặp ánh mắt đó? Trốn đi đâu để không nghe giọng nói đó? Trốn đi đâu để có thể quên được những kỉ niệm còn vương lại? Trốn đi đâu vì trong lòng đầy hỗn độn, bộn bề nhớ nhung? Trốn đi đâu giữa Hà thành nhỏ bé này?

Người ta nói trên đời này chẳng có gì là vĩnh cửu, và tình yêu tuyệt nhiên càng không phải. Vậy mà em cứ ngu ngơ tin vào những gì anh nói. Tự biết hành tây không hề có trái tim nhưng vẫn cố gắng bóc từng lớp rồi mới nhận ra. Là ngốc hay cố chấp? Em cũng không biết nữa.
Khó hơn cả việc yêu anh chính là quên anh (Love Radio)
 
Ngốc cũng được, mà cố chấp cũng được. Em vẫn chưa từng hối hận khi đặt cược trái tim mình với tình cảm này. Đơn giản, vì tại thời điểm đó mình muốn như vậy. Muốn biết sống hạnh phúc hay đau khổ thì chỉ cần làm theo con tim. Còn muốn sống bình an thì làm theo lí trí. Em đã lỡ đặt cược rồi, thật tiếc, chỉ là đặt cược sai người nên điều nhận được chỉ là đau khổ.
Em chưa từng can đảm nói yêu thương một ai cho đến khi gặp anh, em tự thấy mình chẳng thể nghĩ được bằng lí trí nữa. Thôi thì dù sao một lần thử sống với chính mình. Chỉ tiếc, tình cảm mà anh dành cho em cũng chỉ là cảm mến, tuyệt nhiên chẳng phải tình yêu. Từ khi bên anh, em luôn cảm giác sợ hãi, chông chênh, chỉ cần em quay lưng phút chốc là anh đã rời xa mãi mãi.
Em với anh, chỉ có thể bước một người trước, một người sau, chẳng thể bình yên bên nhau mà đi thêm dù chỉ là một đoạn đường. Đến cả ánh mắt nhìn nhau, em với anh cũng chưa từng đối diện. Vậy mà em vẫn tự huyễn hoặc bản thân rằng anh đang yêu em? Em biết chứ, từ khi bắt đầu em đã biết nhưng chẳng thể làm khác hơn. Vẫn yêu anh, vẫn ở bên anh, vẫn lặng lẽ nhớ, vẫn âm thầm yêu, vẫn chấp nhận phần thiệt thòi về mình. Có lẽ vì thế mà anh vẫn thỏa sức vẫy vùng. Nhiều lần tự hỏi mình là gì của anh? Nhưng em cũng chẳng muốn biết câu trả lời, vì nếu biết sớm hơn chỉ là sớm đau lòng hơn mà thôi.
Khó hơn cả việc yêu anh chính là quên anh (Love Radio)
Thêm một ngày đau lòng chi bằng thêm một ngày ngộ nhận? Nếu đứng ở một vị trí khác, một người ngoài cuộc, chắc em đã thấy mình quá ngốc. Nhưng, đến khi mình chính là nhân vật chính trong câu chuyện tình yêu này, muốn thoát ra cũng chẳng còn cách nào khác là tự mình làm đau mình.
Nhưng anh yên tâm, em đã can đảm yêu, em cũng sẽ can đảm buông bỏ. Buông bỏ lại anh, buông bỏ cả một quãng thanh xuân đã dành cho anh. Nhưng em không biết, hóa ra để lãng quên một người từng yêu lại khó đến thế, đau lòng đến vậy. Chỉ mong anh hạnh phúc và có lúc nào đó, trên đường đời chúng ta có gặp lại nhau, xin anh đừng ngoảnh lại, được không anh?

Bạn thân mến Người ta nói mỗi người sinh ra chỉ dành cho một người. Vậy người ấy có phải là người sinh ra dành cho bạn? Hay người ấy chỉ là ảo ảnh, là một ảo tưởng bạn tự xây cho riêng mình.
 
Cô gái trong bài viết dưới đây cũng mang trong mình một câu hỏi như như thế. Vậy chúng ta hãy cùng cô gái ấy đi tìm câu trả lời trong bài viết
Quên anh là điều duy nhất em không thể của tác giả (Strong Will)
Anh biết không, điều duy nhất em không làm được chính là quên anh. Em đã cố biết bao nhiêu lần ngừng suy nghĩ về anh, sắp xếp hết những kỉ niệm chắp nối vào một góc thật sâu trong tâm hồn nhưng vẫn không thể nào quên anh được. Dù kỉ niệm mà anh để lại chỉ toàn là những kỉ niệm buồn nhưng em vẫn không thể buông bỏ được. Càng buồn lại càng nhớ, càng thấy hoang hoải, mông lung.
Khó hơn cả việc yêu anh chính là quên anh (Love Radio)
Em lạ quá, bản thân là người muốn buông tay anh trước, nhưng lại chẳng thể nào quên được anh. Bởi em nhận ra, tình cảm của anh chưa bao giờ là tình yêu. Anh chưa bao giờ sợ em buồn hay suy nghĩ. Anh cũng chưa bao giờ đến bên em mỗi khi em cần. Anh chưa bao giờ bỏ đi cái tôi của mình để vỗ về em. Và anh chưa bao giờ hết bận để yêu em.
Nhiều lần em tự hỏi, mình là gì của nhau? Chỉ là một ánh mắt lỡ lướt qua nhau hay chỉ như hai kẻ xa lạ lỡ gặp rồi xa? Huyễn hoặc bản thân sau một thời gian quá dài, giờ là lúc em tỉnh mộng. Thực ra, đã nhiều lần em muốn tỉnh dậy nhưng em vẫn sợ, bản thân em sợ cái cảm giác chỉ cần anh nói nhớ, tim em lại khó chịu vô cùng, không cưỡng lại được bản thân để rồi vẫn trượt dài trong tình cảm này.

Yêu anh chính là cảm giác nhớ mà không được nói ra, yêu mà không được bên cạnh, thương mà phải cầm lòng.
Yêu anh chính là cảm giác một mình phải vượt qua tất cả, vì anh bận lắm, sẽ chẳng bao giờ hết bận để yêu em.
Yêu anh chính là cảm giác nhìn thấy anh nhưng phải vờ như không thấy, nghe tiếng anh nói nhưng lại vờ như vô tình.
 
Khó hơn cả việc yêu anh chính là quên anh (Love Radio)
Yêu anh chính là học cách đi về một mình trên chính con đường mình đã chọn.
Anh nói đi, em phải làm sao? Yêu anh là những chiều lang thang vẫn không dám gửi một tin nhắn, không một cuộc gọi, vì sợ lắm khoảng thời gian chờ đợi đằng đẵng phía sau. Anh đang bận hay anh đang ở bên cạnh một người khác không phải em.
Duyên phận cũng thật lạ, đã cho người ta gặp gỡ nhưng cũng làm người ta chia li. Từ khi bắt đầu đã thấy chia li sắp đến. Những rung động, những cảm giác gần gũi, thân thuộc phai dần, để lại là những ngày trượt dài chờ đợi, là sự lạnh lùng, là sự hời hợt. Em nhận ra anh chưa từng muốn bên em, chưa từng muốn lâu dài. Vậy mà trớ trêu thay, em vẫn chẳng thể quên anh được.

Người ta nói mỗi người sinh ra chỉ dành cho một người. Vậy anh có phải là người sinh ra dành cho em? Hay anh chỉ là ảo ảnh, là một ảo tưởng em tự xây cho riêng mình. Có những lúc em nghĩ anh có thể bỏ tất cả để đến bên em, nhưng trái ngang thật, kể cả khi anh đang nhớ em vô cùng thì anh vẫn chẳng chạy đến bên em được. Anh à, thực ra em là ai trong trái tim anh? Có bao giờ trong tiềm thức của anh thật sự nhớ đến em? Có bao giờ tình cảm này là thật?
Muốn kết thúc những chuỗi ngày chờ đợi, hoang mang trong chính tình cảm và sự chọn lựa của mình nhưng thật khó. Những hình ảnh, những kỉ niệm dù buồn vẫn khiến em không thể nào quên.
Khó hơn cả việc yêu anh chính là quên anh (Love Radio)
Có thể nào chia tay khi em vẫn còn yêu được không? Nếu rời ra, anh có còn nhớ em không? Nếu chia tay, nếu buông bỏ khi vẫn còn yêu là sai hay đúng? Nếu cố níu giữ một người mà mình biết không bao giờ thuộc về là đúng hay sai?
Có phải vì thời điểm gặp gỡ nhau đã là một sai lầm? Gặp anh là một sai lầm của em? Và gặp em lại là một sai lầm của anh? Có bao giờ anh hối tiếc vì đã gặp em?
 
Những ngày bên nhau, nhưng chưa một lần nắm tay cùng đi dưới phố. Dù muốn lắm, em vẫn chẳng thể vai kề vai bên anh được. Em biết, anh cũng sợ điều đó.
Những ngày yêu nhau, nhưng chưa một lần hứa hẹn. Anh chẳng cho em một danh phận, em chấp nhận, nhưng anh cũng chưa bao giờ hứa sẽ bên em khi em cần, em phải đối diện như thế nào?
Những ngày thương nhau, nhưng chưa một lần hai trái tim cùng chung nhịp đập. Trái tim anh còn bận, bận nhớ, bận thương một người khác, không phải là em. Những ngày nhớ nhau, nhưng chưa một lần chạy đến cạnh nhau. Cả hai yêu nhau khi cái tôi của mỗi người quá lớn. Những ngày thương nhau còn ít hơn những ngày giận dỗi. Giận rồi tự thôi, tự làm lành, tự xoa dịu chính mình. Yêu anh là vậy đấy, là chấp nhận những cảm giác lạnh lùng như thế.
Khó hơn cả việc yêu anh chính là quên anh (Love Radio)
Anh chưa bao giờ từ bỏ những bận rộn, những hư vinh để đến bên em. Anh biết không, điều em cần là anh, một con người bằng xương bằng thịt, dù có xấu xa, dù có nghèo khó, dù không địa vị… em vẫn cần. Nhưng anh cần gì ở em? Em cũng không biết nữa. Em chỉ biết, anh cần một khoảng không cho anh chọn lựa, lúc anh cần anh sẽ gọi, lúc không cần anh sẽ lặng yên.
Tình yêu như thế thật mỏi mệt đúng không anh? Một tình yêu hoàn toàn chỉ từ một phía. Có phải cuộc đời đang trêu đùa với chính em? Em biết, dù anh có nói thương yêu em, em vẫn không thể là gì của anh, không danh phận, không mối quan hệ ràng buộc. Có chăng, sau khi cánh cửa khép lại, em chỉ là một mảnh kí ức chắp nối trong anh mà thôi.
Vậy tiếp tục để làm gì? Hay dừng lại anh nhé. Em sẽ dừng lại, anh cũng không cần phải bước tới nữa. Chỉ mong đừng quên nhau, hãy cho em thành một mảnh kí ức thật đẹp trong anh. Và em cũng vậy, sẽ xem anh như một miền kí ức thật xa. Xa anh, em sẽ làm được. Nhưng quên anh là điều duy nhất em không thể.
Tác giả: Strong Will
Giọng đọc: Hà Diễm
Thiết kế: Cao Vương Nhật
Sản xuất: Nhóm Blog Radio
 

Nguồn tin: Blogradio.vn

Tổng số điểm của bài viết là: 0 trong 0 đánh giá

  Ý kiến bạn đọc

THỐNG KÊ TRUY CẬP
  • Đang truy cập22
  • Máy chủ tìm kiếm1
  • Khách viếng thăm21
  • Hôm nay3,531
  • Tháng hiện tại26,698
  • Tổng lượt truy cập8,811,824
QUẢNG CÁO
Phan Thanh Phú
Quảng cáo 2
Liên kết site
Đăng nhập Thành viên
Hãy đăng nhập thành viên để trải nghiệm đầy đủ các tiện ích trên site
Thăm dò ý kiến

Bạn thấy Website cần cải tiến những gì?

Lịch Âm dương
Máy tính
Bạn đã không sử dụng Site, Bấm vào đây để duy trì trạng thái đăng nhập. Thời gian chờ: 60 giây