Khi gió đông về sẽ không còn là nỗi xót xa

Thứ sáu - 29/11/2019 06:21
Em đã từng nghĩ rằng thời gian sẽ là câu trả lời cho tất cả, nếu có còn yêu nhau thì chúng ta sẽ trở về bên nhau. Nhưng thời gian sẽ không trả lời một điều gì cả, nó chỉ làm cho những vết thương lòng lành lại và khiến người ta quên đi những điều định hỏi mà thôi. Sau tất cả những yêu thương, chúng ta cho trái tim mình nghỉ ngơi được rồi. Hãy để những phút giây đã qua trở thành kí ức thật đẹp trong tâm hồn anh và em.
***
Mùa gió chướng vừa thổi ngang qua thành phố. Hà Nội đương độ giao mùa giữa tiết trời thu man mác với cái lạnh se sắt buổi đầu đông. Em choàng mình tỉnh giấc sau một cơn ngủ mê. Khóe mắt cũng đã khô và đôi môi cũng đã chẳng còn run run khi nghĩ về anh nữa. Và em biết, em phải chấp nhận rằng chúng ta đã không còn là của nhau nữa rồi.
Em đã quen dần với cảm giác giật mình tỉnh giấc trong đêm với một bên gối đã ướt đẫm từ khi nào. Hình ảnh của anh từ trong giấc mơ ùa về, nhạt nhòa giữa những dòng nước mắt nóng hổi mà em đã cố gắng lấp đầy bằng sự mạnh mẽ của bản thân. Em đã từng sợ khoảnh khắc mở đôi mi đón chào ngày mới, khi tâm hồn trống rỗng và vô định, tìm đâu cũng không thấy một động lực để mình tiếp tục cố gắng. Hóa ra khi tình yêu kết thúc cũng là lúc tâm hồn con người ta trở nên bơ vơ đến lạ, có rất nhiều những khoảng trống đã xuất hiện để cho nỗi đau và sự chênh vênh cứ thế len lỏi vào. Em đã không còn can đảm bước đi qua những nơi mà mình từng hò hẹn, bởi em sợ em sẽ lại khóc khi nghĩ về những kỉ niệm chỉ mới còn đây thôi. Anh có tin rằng em có thể kể ra trôi chảy những khoảnh khắc của đôi ta không?

Bờ hồ kia là nơi em chấp nhận lời tỏ tình của anh, giây phút đó anh đã trở thành mối tình đầu của em. Cánh cổng trường đại học, nơi anh đã từng đón đưa em đi qua những buổi hẹn hò, có những đêm đông cả anh và em đều không kịp mặc thêm áo ấm nhưng lại chẳng thấy lạnh chút nào vì biết đã có nhau. Quán cà phê nằm tản mạn ven hồ Tây là nơi anh cầm tay em, chúng ta cùng đắm mình trong không gian yên tĩnh và cùng hướng về những sóng nước mênh mông phía xa xa, không kịp để ý rằng cốc trà hoa cúc đã nguội đi từ lúc nào. Anh còn giữ quyển sách mà em tặng anh hôm đó chứ, cuốn sách viết về Hà Nội với những địa danh và món ăn nổi tiếng. Anh còn hứa rằng sẽ đưa em đi ăn tất cả những món ăn đó.
Nhưng có lẽ nơi khiến em buồn lòng nhất khi nghĩ về lại là con hẻm nhỏ dẫn về phòng trọ. Nơi mà anh vẫn hay chờ đón em mỗi khi mình có hẹn, là nơi anh phải cố gắng để nhớ được đường đưa em về nhà, là những lần anh dùng dằng đứng đó không chịu về, nói vì sợ nhớ em. Nhưng tất cả đã tan biến hết rồi, em sẽ phải tập quen với việc đi về một mình trên con đường đó với nỗi nhớ anh da diết. Tất cả những khung cảnh đó như đã được chụp lại một cách rõ nét và lưu vào bộ nhớ của em, để mỗi khi nhìn thấy, ánh mắt em lại đau đáu và những dòng nóng hổi nào đó lại dâng tràn khóe mắt.
Chúng ta đã từng nghĩ tình yêu là một nguồn cảm xúc đặc biệt. Chúng ta đã từng nghĩ mình thực sự hợp nhau và chỉ cần đúng người, đúng thời điểm trái tim rung động thì hãy liều lĩnh để yêu. Cứ thế chúng ta đến với nhau quá vội vã mà không hay biết rằng, ngay từ đầu mỗi người đều đã có những bước đi cho riêng mình mất rồi. Có lẽ chúng ta gặp nhau ở một điểm giao nhau quá đỗi hoàn hảo, vậy nên lí trí đã phần nào bị lu mờ. Anh và em tạm thời đứng chung một điểm dừng, nhưng ánh mắt lại chẳng cùng hướng về một nơi.
Khi gió mùa đông về sẽ không còn là nỗi xót xa
Anh là một chàng trai 27, độ tuổi đã trải qua nhiều sóng gió để biết mình cần điều gì, hơn tất cả anh cần một tình yêu bền vững và chắc chắn. Còn em vẫn còn là một cô sinh viên trẻ đang trên hành trình tìm kiếm bản thân mình. Có duy nhất một điều chúng ta giống nhau, đó là đều ngại chia sẻ bản thân mình với đối phương. Điều đó đã vô tình xây nên một bức tường thành ngăn cách giữa hai tâm hồn vốn đã luôn chở nặng những tâm tư. Anh mệt mỏi giữa bộn bề công việc và trách nhiệm, em chênh vênh trên con đường tương lai và những áp lực từ phía gia đình từ lâu đã không còn hạnh phúc.
Em xin lỗi vì không thể nói thật với anh những điều mà anh xứng đáng được biết. Cũng xin lỗi anh vì em đã không biết cách yêu anh một cách thật đủ đầy. Xin lỗi anh vì những phút giây ương bướng, hờn dỗi vu vơ. Xin lỗi vì đã nói lời yêu anh. Xin lỗi vì ngày chia tay em đã không thể mạnh mẽ mà buông bỏ để cả hai có thể bình thản hơn mà bước đi khỏi cuộc đời nhau. Anh đã hỏi em rằng em có trách móc gì anh không? Không đâu anh à, sẽ chẳng có ai trách móc một người mình đã từng yêu thương rất nhiều cả, thật đấy.
Chúng ta đã chia tay nhau vào một buổi tối mùa đông lạnh lẽo. Khi mà chiếc khăn len đan cho anh còn chưa kịp trao tay. Khi mà bộ phim chúng ta hẹn nhau sẽ đi xem vào đêm Noel vẫn còn đang là niềm mơ ước của biết bao người hâm mộ. Còn cả lời hứa về một chuyến du lịch xa cùng nhau sau những tháng ngày bận rộn cuối năm. Thôi thì mình gác lại anh nhé...
 

Em đã từng nghĩ rằng thời gian sẽ là câu trả lời cho tất cả, nếu có còn yêu nhau thì chúng ta sẽ trở về bên nhau. Nhưng thời gian sẽ không trả lời một điều gì cả, nó chỉ làm cho những vết thương lòng lành lại và khiến người ta quên đi những điều định hỏi mà thôi. Sau tất cả những yêu thương, chúng ta cho trái tim mình nghỉ ngơi được rồi. Hãy để những phút giây đã qua trở thành kí ức thật đẹp trong tâm hồn anh và em. Để mỗi khi gió mùa đông về sẽ không còn là nỗi xót xa bủa vây, sẽ không còn cảm thấy buốt giá nơi khóe mắt. Để mỗi khi đi qua một nơi nào quen thuộc, chúng ta có thể bình thản mà mỉm cười rồi bước đi với đầy đủ sự can đảm. Hà Nội vẫn luôn đẹp đẽ như thế dù cho vừa có một cặp đôi chia tay trong niềm tiếc nuối. Hi vọng rằng vào một ngày nắng nhạt và mưa cũng thôi rơi, chúng ta có thể gặp lại nhau và nở nụ cười. Chúng ta cứ thế mà chia cách bình yên anh nhé!

Tác giả: Hạ Băng - blogradio.vn

Tổng số điểm của bài viết là: 0 trong 0 đánh giá

  Ý kiến bạn đọc

THỐNG KÊ TRUY CẬP
  • Đang truy cập64
  • Hôm nay14,252
  • Tháng hiện tại156,359
  • Tổng lượt truy cập9,862,211
QUẢNG CÁO
Phan Thanh Phú
Quảng cáo 2
Liên kết site
Đăng nhập Thành viên
Hãy đăng nhập thành viên để trải nghiệm đầy đủ các tiện ích trên site
Thăm dò ý kiến

Bạn thấy Website cần cải tiến những gì?

Lịch Âm dương
Máy tính
Bạn đã không sử dụng Site, Bấm vào đây để duy trì trạng thái đăng nhập. Thời gian chờ: 60 giây