Thông tin liên hệ
- 036.686.3943
- admin@nguoicodonvn2008.info
Mưa rơi, tớ nhớ về cậu, tớ lại đặt bút viết những dòng tâm tư này không phải hy vọng cậu sẽ đọc được hay là để kể về những nỗi buồn tớ đã từng trải qua. Tớ viết về những kỉ niệm đẹp nhất giữa tớ và cậu, để tình cảm dành cho cậu mãi còn đọng lại trên những trang giấy như một cuốn hồi ký thanh xuân mà sau này khi nhìn lại, tớ sẽ tự cười và nhớ rằng “Đã từng có một người con gái tớ yêu nhiều như thế”. Hy vọng tương lai sau này cậu sẽ sống hạnh phúc bên người mình yêu, cậu nhé.
***
Sài Gòn, một buổi chiều tháng 4 với những cơn mưa đầu mùa bất chợt. Chẳng còn bao lâu nữa thì mùa hè lại đến và điều đó có nghĩa là gần 2 năm nay tớ và cậu chẳng còn gặp nhau.
Hôm nay, tớ lại nhớ cậu nhiều. Hình ảnh và kỉ niệm về cậu lại ùa về trong ký ức khiến tớ không thể hoàn thành bất kì công việc nào cả. Có lẽ người ta nói đúng “Khi xa nhau người ta mới biết trân trọng nhau” và từ khi xa cậu, tớ cảm thấy mình mất đi một người quan trọng như thế nào.
Những giọt mưa rơi tí tách ngoài cửa, hình ảnh về cậu hiện rõ trong tâm trí tớ nhiều hơn. Cứ tưởng như thời gian sẽ liều thuốc giúp tớ quên đi được cậu, nhưng có lẽ cậu là người chẳng có loại thuốc nào chữa lành được. Đơn giản là vì tớ còn thích cậu, người mà sẽ chẳng bao giờ đáp lại thứ tình cảm mù quáng này của tớ.
Cậu còn nhớ những ngày đầu chúng ta làm quen và nói chuyện với nhau không. Và chẳng biết mối nhân duyên nào lại đứa tớ và cậu học chung với nhau. Lần đầu gặp cậu hiện lên trong tớ là hình ảnh cô gái có một vẻ đáng yêu, khuôn mặt mũm mĩm với đôi mắt tròn long lanh. Rồi không biết từ lúc nào, hình bóng của cậu xuất hiện trong trái tim tớ. Đó là lúc tớ nhận ra tớ đã lỡ thích cậu mất rồi.
Tình cảm ấy cứ mãi lớn dần theo thời gian nhưng tất cả những gì định sẵn vốn là sự cách biệt. Vì vậy, tớ quyết định cất giữ tình cảm của mình ở trong tim và không nói cho bất kỳ ai.
Ngày tháng trôi qua, tớ hay biết cậu vừa quen người con trai khác. Người con trai mà cậu quen ga lăng và giỏi giang hơn tớ nhiều nhưng không phải vì thế mà tớ đố kị với người ta đâu. Trên tất cả những gì trải qua tớ hiểu được một điều đến lúc cậu phải quan tâm đến mối tình của mình nhiều hơn là tớ.
Chúng ta sẽ không còn nói chuyện với nhau mỗi khi ra chơi hay chẳng còn động viên nhau mỗi khi điểm thấp nữa, vì đâu đó cậu đã có ai kia quan tâm và lo lắng cho cậu rồi. Về sau, dù không nói chuyện với nhau nhiều nhưng tớ vẫn âm thầm theo dõi cậu, âm thầm say nắng cậu, âm thầm đặt cậu vào một vị trí quan trọng không thể thiếu trong trái tim.
Tình cảm dành cho cậu cứ một lớn dần theo thời gian. Nhìn thấy cậu thôi, nỗi đau trong lòng cũng cứ thế mà lớn theo. Cậu biết nỗi khổ khiến tớ đau đớn nhất là gì không? Đó chính là nỗi khổ yêu đơn phương một người, người ấy chính là cậu, một người mà không thể yêu.
Cậu như là một món quà xa xỉ mà cuộc sống này vốn dĩ không dành tặng cho tớ. Tớ vui lây khi thấy nụ cười của cậu dành cho người khác, nhưng lại hụt hẫng khi nhận ra thực tế phũ phàng nụ cười ấy không bao giờ dành cho tớ nữa.
Tớ thấy ghen tị khi cậu nắm tay người con trai khác, cùng nhau nói chuyện vui vẻ của hai người. Nhưng tớ thì có tư cách gì để ghen chứ? Tớ chẳng là gì của cậu nữa. Cậu biết ngày mà cả lớp thông báo về mối quan hệ giữa cậu và người ấy đã làm cho lòng tớ buồn đến nhường nào không. Dù biết mọi chuyện từ lâu nhưng tớ vẫn không muốn đối diện với sự thật và tin rằng mọi chuyện sẽ không xảy ra. Nhưng điều gì đến cũng sẽ đến, cậu đã là một phần của người khác rồi, người mà không phải là một phần của tớ.
Đêm ấy tớ đã khóc và suy nghĩ rất nhiều, thậm chí còn đánh mất lý trí của bản thân mình. Trong năm đó, tớ đã đánh mất nhiều thứ quan trọng, tình cảm bạn bè, cậu và cả mục tiêu lớn của cuộc đời tôi. Tớ và cậu chẳng thể là những người bạn như bao người khác. Tôi chẳng có đủ dũng cảm để giành lấy cậu, tớ đơn giản là ngốc nghếch và say mê.
Cả tớ và cậu, chúng ta đã có một khoảng thời gian dài để suy ngẫm về những gì đã qua. Cậu vẫn tiếp tục đi trên con đường của cậu, còn tớ cũng đã vạch ra cho mình một hướng đi khác. Thời gian ít nhiều cũng đã xoá nhoà một phần tình cảm mà tớ dành cho cậu.
Cuộc sống này vốn dĩ chẳng có điều gì trên đời mãi trọn vẹn cả. Nhưng cậu biết đấy. Tiếng cười, dòng nước mắt và vòng tay giữ chặt lấy tớ, tớ sẽ không quên. Mặc dù chẳng bao giờ có được những điều đó hạnh phúc đó nữa, tớ vẫn sẽ sống tốt. Có thể được sinh ra và gặp cậu, tớ thật sự rất hạnh phúc. Nhưng nếu thời gian có quay trở lại, tớ sẽ không thích cậu nữa. Vì sao ư? Vì có lẽ tớ là kẻ yếu đuối, sợ tổn thương và sợ mất cậu một lần nữa.
Cho đến tận bây giờ, tớ vẫn không thể tìm ra một người con gái khác nào đặc biệt giống như cậu. Dĩ nhiên là tớ không còn thấy buồn phiền khi nhắc về cậu, tớ chẳng còn chủ động hỏi thăm tin tức hay truy cập vào trang cá nhân facebook của cậu như trước đây nữa.
Người ta vẫn thường nói với nhau "xa mặt cách lòng" hiển nhiên là không sai. Hai chúng ta của hiện tại như những con người xa lạ, vốn dĩ như chẳng hề quen biết. Hai chúng ta của hiện tại có hai hướng đi khác nhau, tựa như hai đường thẳng song song không bao giờ có được cơ hội để gặp nhau dù chỉ một lần. Cậu như những mảnh ghép kí ức đẹp nhưng không thể thể tìm lại được trong tâm trí tớ, còn tớ có lẽ cũng chỉ là người sẽ mãi nhạt nhòa trong mắt cậu mà thôi.
Bầu trời lại âm u và cậu thì vẫn thế, chẳng thay đổi, vẫn là cô bé đáng yêu và ngây thơ như ngày nào. Nhưng hiện tại, cậu cũng chỉ là một phần quá khứ của tớ mà thôi. Tớ không thể để bản thân mình cứ phải sống mãi trong quá khứ được nữa. Vì vậy, tớ sẽ không bao giờ cố chấp mà đi tìm gặp cậu như trước nữa. Cậu đã dạy tớ cách chấp nhận sự thật, dạy tớ biết tự mình vượt qua nỗi đau này. Và vì lẽ đó, tớ trân trọng tất cả.
Mưa rơi, tớ nhớ về cậu, tớ lại đặt bút viết những dòng tâm tư này không phải hy vọng cậu sẽ đọc được hay là để kể về những nỗi buồn tớ đã từng trải qua. Tớ viết về những kỉ niệm đẹp nhất giữa tớ và cậu, để tình cảm dành cho cậu mãi còn đọng lại trên những trang giấy như một cuốn hồi ký thanh xuân mà sau này khi nhìn lại, tớ sẽ tự cười và nhớ rằng “Đã từng có một người con gái tớ yêu nhiều như thế”. Hy vọng tương lai sau này cậu sẽ sống hạnh phúc bên người mình yêu, cậu nhé.
Tác giả: Phú - blogradio.vn
Ý kiến bạn đọc
Những tin mới hơn
Những tin cũ hơn