Tình cảm tuổi học trò phải chăng là thứ tình cảm đẹp đẽ nhất?

Thứ tư - 01/11/2023 09:50
 Năm chúng ta 17 tuổi, cái gì cũng dám làm, điều gì cũng dám thử chỉ là không có đủ dũng khí để nói thích một người.
***
Chúng ta của năm 17 tuổi,
Mùa hạ năm 17 tuổi đó, chúng ta vùi đầu vào sách vở, những đề văn viết mãi không hết, những bài toán giải mãi không ra. Thế nhưng mùa hạ năm 17 tuổi,  ai trong số chúng ta cũng muốn quay về.
Năm ấy, chỉ vì lỡ bắt gặp một nụ cười, một ánh mắt mà đến mãi về sau ta vẫn không quên được.
Bầu trời của chúng ta năm ấy là bầu trời trong xanh nhất, màu nắng ấm áp nhất và cũng là tình yêu trong sáng nhất. Lúc ấy, thích một người chính là cảm giác vui mừng khi được gặp cậu trên đường đến trường, ngại ngùng mỗi khi nhìn thẳng vào mắt cậu. Là len lén mua hộp sữa, cây kẹo để vào ngăn bàn học của người ta, là vụng trộm nhìn người ấy giải đề.
Chúng ta của năm ấy, mặc áo đồng phục giống cậu cũng làm tớ vui vẻ cả ngày vì nghĩ thầm “Hôm nay được mang áo đôi với cậu ấy rồi”. Niềm vui có lẽ chỉ đơn giản đến thế nghĩ lại thì bản thân ngốc nghếch biết bao.
Tớ thích mùi nắng còn vươn trên chiếc áo sơ mi trắng của cậu, thích nghe giọng cậu trầm trầm mỗi lúc giảng bài cho tớ. Tớ thích nhìn cậu mang theo tất cả nhiệt huyết cháy bỏng của tuổi trẻ trên sân bóng, trong tiếng reo hò của các bạn học xung quanh.

Người tớ gặp năm 17 tuổi là người tớ vấn vương cả cuộc đời này. Bởi có lẽ vì không có được nên trở thành nuối tiếc mãi về sau.
Năm chúng ta 17 tuổi, cái gì cũng dám làm, điều gì cũng dám thử chỉ là không có đủ dũng khí để nói thích một người.
Tớ ước một ngày nào đó tỉnh dậy, trên người là sơ mi trắng quần tây, trước mặt là bảng đen phấn trắng, bên cạnh là... người bạn cùng bàn tớ thầm thương. Nếu có thể trở về những ngày tháng ấy, tớ chắc chắn sẽ bày tỏ lòng mình dẫu kết quả có ra sao đi chăng nữa.
Gửi chàng trai mang theo tuổi thanh xuân của tớ, hi vọng tương lai của cậu trôi qua suôn sẻ. Hi vọng tiền đồ của cậu rộng mở, hi vọng trái tim của cậu sẽ luôn cảm thấy hạnh phúc. Nguyện cho chàng trai của tớ ngày đông có chăn ấm, ngày hè có quạt mát, ngày mưa có ô che. Hi vọng cậu sẽ nhớ đến tớ.
Mùa hạ của những năm trước là “cậu”, mùa hạ của những năm sau này cũng chỉ là mùa hạ.
Rồi tháng 9 sẽ lại đến, căn phòng ấy lại đầy ắp những cô cậu học sinh nghe giảng, hành lang ấy lại đầy ắp tiếng cười đùa, bàn học ấy lại có người ngồi nhưng đáng tiếc rằng đó không còn là chúng ta.
Trong thanh xuân của chúng ta năm đó, không sớm thì muộn sẽ xuất hiện một người là mưa, là nắng, là nụ cười, là nước mắt, là bình yên.
Hi vọng mỗi người chúng ta đều sẽ gặp được người thanh niên tỏa nắng như ánh mặt trời vào năm 17 tuổi và mong rằng cậu, tớ, chúng ta sẽ thật hạnh phúc.
Chào cậu, mùa hạ năm 17 tuổi của tớ.

Tác giả: Quỳnh Hương Võ Nguyễn - blogradio.vn

Tổng số điểm của bài viết là: 0 trong 0 đánh giá

  Ý kiến bạn đọc

THỐNG KÊ TRUY CẬP
  • Đang truy cập50
  • Máy chủ tìm kiếm4
  • Khách viếng thăm46
  • Hôm nay14,252
  • Tháng hiện tại157,556
  • Tổng lượt truy cập9,863,408
QUẢNG CÁO
Phan Thanh Phú
Quảng cáo 2
Liên kết site
Đăng nhập Thành viên
Hãy đăng nhập thành viên để trải nghiệm đầy đủ các tiện ích trên site
Thăm dò ý kiến

Bạn thấy Website cần cải tiến những gì?

Lịch Âm dương
Máy tính
Bạn đã không sử dụng Site, Bấm vào đây để duy trì trạng thái đăng nhập. Thời gian chờ: 60 giây