Thông tin liên hệ
- 036.686.3943
- admin@nguoicodonvn2008.info
Cảm ơn mùa thu đã đem anh đến cùng tôi, và cũng cảm ơn mùa thu vì chính nó cũng đã đưa anh đi. Tôi thực sự cần phải tìm lại chính mình, tìm đến một tình yêu mới, rực rỡ và mãnh liệt hơn, để tôi không phải buồn vì chính mình nữa rồi. Tạm biệt mối tình 5 năm, tạm biệt những mùa thu buồn đã cũ.
***
Nắng đã bớt đi phần gắt gỏng, những cơn mưa rào đã dần ít đi trên hàng cây cổ thụ, trận sấm chớp không còn kéo dài mỗi khi hè đến nữa, thế là thu sắp về rồi, mùa thu của sự ảm đạm, sâu lặng, và có chút buồn tủi. Lòng tôi chợt cảm thấy có gì đó nhói đau, cái cảm giác nhói trong lòng ấy thật khó để diễn tả, trời buồn mà lòng người cũng buồn không kém.
Phải chăng vì năm tháng ấy, cũng vào mùa thu, cũng trên góc phố xa nhỏ bé này, tôi đã chấp nhận rời xa người. Người ta vẫn hay nói tình chỉ đẹp khi tình còn dang dở, khi tình đã tàn thì còn gì để níu giữ, để nắm chặt lấy chút cơ hội cuối cùng.
Dạo bước trên con phố, từng chiếc lá đã ngả sang màu vàng, mùi hoa sữa tỏa hương phảng phất đâu đây, những chiếc xe chở đầy hoa cúc dừng bên vệ đường. Dừng chân lại, nhặt lấy lá vàng đã lìa cành chợt nhớ đến năm tháng ấy cũng chính anh đã tặng cho tôi chiếc lá đẹp đến vậy, sau tán lá là gương mặt rạng rỡ của anh còn bay giờ, sau tán lá chỉ là một bầu trời thật buồn, thật thiếu sức sống.
Mùa thu từ khi xa anh với tôi năm nào cũng buồn, cũng nhớ, có lẽ phải thú thật với lòng mình rằng tôi chưa quên được anh. Giờ đây anh đang ở chốn nào đó, khi chúng tôi cắt đứt hoàn toàn mọi liên lạc của nhau, không còn quan tâm tới cuộc sống của đối phương, lòng cũng đau như cắt, thời gian đầu thật khó chịu, khiến cho ta khó kìm nén những giọt nước mắt lăn dài trên hàng mi.
Anh có thể đang hạnh phúc với cô gái nào đó, dành tặng nhiều sự quan tâm cho họ như đã từng làm với tôi, hay là vẫn đang cô đơn, nhớ về người cũ như cách mà tôi đang nhớ về anh, nhớ về mùa thu trong tim mà chúng tôi đã ở bên nhau.
“Anh ơi hôm nay thời tiết đẹp quá anh nhỉ?”
“Đẹp như cô gái đang đi bên cạnh anh vậy”.
Đó là cuộc trò chuyện của một cặp tình nhân tay trong tay cùng nhau. À thì ra mỗi khi người ta tìm được bến đỗ, cảm thấy hạnh phúc với người mình yêu thương thì mùa thu trong họ rực rỡ, đẹp đẽ đến vậy. À thì ra là trái tim này vẫn còn cần đến anh mà chẳng thể chạy tới bên anh “Em mệt rồi cho em một anh một cái rồi em về”. À thì ra chuyện tình yêu của chúng ta đậm sâu đến vậy, không mỏng manh như màn sương mờ mờ ảo áo kia.
Chúng tôi chia tay nhau đến giờ đã được một năm, vậy mà không hiểu sao tôi vẫn nặng lòng với người cũ, với mùa thu đến vậy. Chọn cách dừng lại vì không hợp, vì không có thời gian giành cho nhau hay thậm chí là hết yêu. Đó là một trong số rất nhiều lý do mà các cặp đôi thường lựa chọn khi chia tay, và chúng tôi cũng không ngoại lệ.
Người nói chia tay là tôi, người đau khổ hơn cũng là tôi và giờ người bị lụy nhất cũng là tôi. Người ta vẫn hay nói tình yêu muốn bền lâu thì phải biết chấp nhận, thấu hiểu và bao dung, tha thứ hết lỗi lầm của đối phương. Đặc biệt phải biết kiên nhẫn. Nhưng tiếc thay, trong suốt thời gian 5 năm yêu nhau, chúng tôi chưa từng trở nên như thế vì đối phương, cuối cùng không chịu được nhau nữa và thế là ra đi.
Giây phút nói chia tay anh, nước mắt anh đã rơi , rơi ngay trước mắt tôi. Đấy là lần đầu tiên tôi nhìn thấy một người đàn ông khóc, khóc như đứa trẻ vậy. Nhưng không hiểu tại sao giây phút ấy có điều gì ở anh khiến tôi không thể chạy đến lau nước mắt cho anh mà ngược lại tôi ngoảnh đi như người xa lạ, bàn tay đang ghì vào ngực vì quá đau đớn.
Tôi cũng không thể hiểu nỗi chính mình, hiểu về đoạn tình duyên trắc trở, gian nan này. Mùa thu đến lại khiến tôi thêm buồn, nhưng lòng tự trọng của tôi vẫn chưa phép bản thân vào mỗi đêm say gọi cho anh một cuộc, khi gặp bế tắc trong công việc tìm đến anh giúp đỡ, đêm đến đi về một mình cũng chẳng nỡ mở điện thoại hỏi xem “Anh đến đón em được không”. Đó là sự cố chấp hay mạnh mẽ vậy? Hay là bị lụy trong tình yêu.
Có lẽ ấy đã là bản tính của tôi, không muốn nhận sự thương hại từ bất kỳ ai. Suốt 5 năm yêu nhau, buồn vui lẫn lộn, giận hờn hạnh phúc vui vẻ, anh luôn yêu tôi bằng tất cả những gì tôi có nhưng đến một ngày sự tình đến bất chợt, kết thúc cái khoảng thời gian đáng quý ấy. Và lí do thì tôi không thể kể rõ, vì nó quá phức tạp chăng.
Chúng ta bất kỳ trong mối quan hệ nào cũng đừng bao giờ nên khiến cho nhau mệt mỏi, chán nản, kết thúc càng sớm thì có lẽ sẽ tốt hơn, để sau này khi gặp lại còn có thể chào nhau một tiếng, hỏi thăm nhau như những người bạn lâu năm cách xa.
Tình yêu chưa bao giờ là đơn giản, nghe có vẻ chỉ là sự rung động đến từ trái tim của cả hai nhưng nó nặng nề lắm đấy. Mưa phùn trên áo tôi đã xuất hiện, bước thật nhanh để kịp chuyến xe buýt, đi qua những hình ảnh đã cũ của chúng tôi bất chợt hiện lên trước mắt, lòng có chút ái ngại nhưng không thể nào dừng lại, tôi vẫn cứ phải bước đi, bước về phía trước.
Sau hôm nay, có lẽ tôi phải nghĩ lại mọi thứ, phải quên đi những gì không còn trong thực tại, để tôi được tiếp tục đón nhận tình yêu với trái tim bồi hồi trong ngực trẻ, để mỗi khi thu về tôi sẽ không còn buồn, không còn đau vì anh nữa.
Cảm ơn mùa thu đã đem anh đến cùng tôi, và cũng cảm ơn mùa thu vì chính nó cũng đã đưa anh đi. Tôi thực sự cần phải tìm lại chính mình, tìm đến một tình yêu mới, rực rỡ và mãnh liệt hơn, để tôi không phải buồn vì chính mình nữa rồi. Tạm biệt mối tình 5 năm, tạm biệt những mùa thu buồn đã cũ.
Tác giả: admin, Bùi yến nhi - blogradio.vn
Ý kiến bạn đọc
Những tin mới hơn
Những tin cũ hơn