Thông tin liên hệ
- 036.686.3943
- admin@nguoicodonvn2008.info
Em biết là cuộc sống này ngắn lắm. Vì vậy ta phải trân trọng từng giây, từng phút của hiện tại. Nhưng sao em đã trân trọng rồi mà vẫn đánh mất. Vậy là, chưa chắc rằng khi ta trân trọng thì có thể giữ được nhưng chắc chắn rằng, khi vô tâm thì ta sẽ mất nhau.
***
Cuộc sống này, thật nhiều điều nghịch lý. Chúng ta chẳng thể biết trân trọng cơ hội của mình, trừ khi nhận ra rằng mình đã mất đi nó. Em chẳng thể biết được rằng anh quan trọng với em đến mức nào, cho đến khi anh rời khỏi cuộc sống của em.
Ngày chúng ta bắt đầu nói chuyện cùng nhau, em chẳng thể tin được rằng, đến một ngày, em lại trông mong anh đến vậy. Nếu biết trước em sẽ thế này, khi đó em sẽ không để chúng ta xuất hiện trong cuộc sống của nhau.
Khi ấy anh đang buồn, anh cô đơn, anh tìm đến em như liều thuốc tinh thần, xóa lấp đi những trống vắng trong lòng anh, kéo anh ra khỏi cuộc sống nhàm chán nhạt hòa của hiện tại. Khi ấy em lại rảnh rỗi đến mức luôn muốn quan tâm đến người khác, luôn muốn làm điểm tựa tinh thần cho bất cứ ai đang mệt mỏi, cần được giải bày tâm sự. Em luôn tự tin rằng mình là một người lạc quan, vui vẻ, luôn sẵn sàng lắng nghe, luôn cố gắng vun đắp để những người khác được hạnh phúc.
Cách em làm cũng rất lạ lùng. Em chỉ lắng nghe và sẵn sàng lắng nghe. Em không kể câu chuyện của mình nhưng với anh, mọi thứ đều cứ thế tuôn ra. Em cũng không hiểu tại sao lại có thể nói cùng anh, thậm chí là nói tất cả những gì sâu thẳm nhất bên trong mình.
Có lẽ cuộc đời là vậy, sẽ có một ai đó xuất hiện bên mình, khiến mình tin tưởng và có thể sống thật là chính mình mà không cần phải che dấu bất cứ điều gì cả. Nhưng nếu được chọn giữa việc được sống là chính mình nhưng không có anh, thì thà em âm thầm chịu đựng tất cả và anh vẫn sẽ ở lại cạnh em.
Thì ra ý nghĩa của câu “Có những người chỉ có thể nhìn thấy nhưng không thể chạm tới, có những tình cảm chỉ có thể mãi cất dấu trong tim nhưng không thể nói ra” là như thế này.
Ngay lúc này, việc em thích anh hay không, cũng chẳng còn quan trọng nữa rồi. Cô ấy đã chấp nhận tình cảm của anh, em nhìn thấy được sự hạnh phúc trong ánh mắt của anh. Em lựa chọn cách tự biến mất khỏi cuộc đời anh.
“Lý do anh tìm đến em là để tâm sự, tìm lời khuyên, tìm người lắng nghe anh, chia sẻ câu chuyện buồn cùng anh. Em đã làm rất tốt nhiệm vụ đó. Cho đến hôm nay, đã có người ở cạnh anh, chia sẻ cùng anh, lắng nghe câu chuyện của anh. Anh đã vui vẻ trở lại, anh không còn cô đơn nữa. Vậy thì chẳng còn lý do nào để em xuất hiện nữa. Nhưng nếu một ngày, anh sẽ lại sống trong bóng tối như vậy, em sẽ vẫn là con bé đứng bên cạnh anh và nghe anh nói.” Em đã soạn ra một đoạn tin nhắn dài như vậy khi anh hỏi tại sao em lại biến mất đấy. Nhưng rồi, tin nhắn không được gửi. Em thay thế bằng một lý do rất buồn cười khác. Em biết mình lại sai rồi.
Lần đầu tiên, em sai khi không dám tin vào cảm giác của mình. Em sai khi cứ chần chừ, không dám nói ra cảm xúc của em dành cho anh. Lần này, em sai khi cố chấp đứng nhìn anh hạnh phúc. Cũng có lúc em từng mong rằng, anh sẽ lại suy sụp thêm lần nữa khi cô ấy rời đi và em lại có thể quay trở lại vị trí vốn dĩ là của mình trước kia. Nhưng càng ngày, em càng nhận ra mình ích kỷ. Bởi lẽ cơ hội là như nhau, chỉ là em tự đánh mất mà thôi.
Anh từng nói rằng, em là người mà anh có thể thoải mái nói những gì mình nghĩ mà không cần phải đắn đo. Những khi em buồn, là anh lại mắng em rồi an ủi bằng cách khen nụ cười rất đẹp. Anh cũng từng nói, anh sẽ lo lắng và thấy mình bất lực nếu biết em đang ốm nhưng không thể ở cạnh em. Anh nói, anh sẽ không rời bỏ em đâu.
Em thấy mình quả là một con bé ngoan ngoãn, em nhớ mọi lời dặn của anh. Em nhớ tất cả những gì anh mắng. Bởi bây giờ, lúc nào em cũng cười, em chăm sóc bản thân rất tốt để em không bị ốm. Nhưng anh đâu từng biết điều đó.
Em biết là cuộc sống này ngắn lắm. Vì vậy ta phải trân trọng từng giây, từng phút của hiện tại. Nhưng sao em đã trân trọng rồi mà vẫn đánh mất. Vậy là, chưa chắc rằng khi ta trân trọng thì có thể giữ được nhưng chắc chắn rằng, khi vô tâm thì ta sẽ mất nhau.
Tác giả: Mây - blogradio.vn
Ý kiến bạn đọc
Những tin mới hơn
Những tin cũ hơn