Lúc yêu thì hết lòng, lúc chia ly hãy học cách buông xuống

Thứ năm - 03/12/2020 23:46

Anh chợt nhận ra rằng anh đã học được rất nhiều thứ từ cuộc tình đổ vỡ của em và anh, để anh biết lúc yêu thì hết lòng, lúc chia ly thì học cách buông xuống. Và anh tin, theo thời gian trôi qua, anh sẽ quên được em, quên được mối tình dang dở này và rồi một ngày nào đó, anh sẽ gặp được một người thương, yêu anh nhiều hơn chính cả bản thân anh.

***

Hôm nay, tròn một năm ta chia tay nhau, là ngày mà chúng ta kết thúc một mối tình dai dẳng đã in sâu vào tâm trí. Hôm nay, bỗng dưng anh chạy một mình trên con đường cũ, con đường mà chúng ta đã từng nắm tay nhau đi suốt bốn năm. 

Hôm nay, anh vô tình bật lên bản nhạc cũ, bản nhạc mà ta đã từng nghe, từng đặt tên. Hôm nay anh một mình uống say rồi vô thức gọi tên em. Hôm nay, anh bỗng nhiên anh nghĩ, thì ra con trai khi chia tay cũng khó chịu, cũng đau lắm em à.

Người ta thường hay bảo con trai hay lý trí. Khi yêu hết lòng, khi chia ly dứt tình nhưng thực ra đó cũng là nói thôi em à. Vì con trai, vì anh luôn chôn chặt cảm xúc, có từng nói ra, có từng chia sẻ với ai đâu. Vì không nói đau, không có nghĩa là không đau đâu em ạ, chỉ là đau chỉ riêng một mình, mình anh biết thôi.

Người ta hay hỏi anh có còn đau khi chia tay em lâu đến vậy. Anh thường chỉ mỉm cười và im lặng vì anh không biết phải trả lời ra sao, trả lời như thế nào cho đúng. 

Người ta thường hay bảo với nhau rằng trong cuộc tình người con gái thường là người đau khổ nhất. Anh không biết điều đó đúng hay sai nhưng thực ra con trai, thực ra anh cũng đau lắm em à. Chỉ là, vì anh là con trai, anh phải mạnh mẽ, anh không có quyền tỏ ra yếu đuối, không có quyền được khóc lóc, không có quyền than vãn, không có quyền bỏ mặc tất cả vì tình yêu đâu em à.

765d801d602a2385427f414eb7f98690_(1)

Anh là con trai nên anh dù có đau cũng phải cố tỏ ra mạnh mẽ, dù có đau cũng phải tỏ ra như không có chuyện gì. Và, người ta không phải là anh thì làm sao biết anh đau như thế nào. Thực ra cái đau sẽ chẳng bỏ qua cho anh vì anh là con trai đâu em ạ.

Người ta thường hay bảo con trai tụi anh thật mạnh mẽ, nói chia ly là chia ly, nói quên là quên. Nhưng người ta đâu biết rằng quên và tỏ ra quên là hai khái niệm rất khác nhau. 

Người ta thường hay hỏi rằng anh đã quên được em chưa. Anh chỉ thường im lặng mỉm cười vì anh biết, lừa mình dối người là không đúng và không đáng. 

Anh luôn biết rằng thời gian là liều thuốc cho tất cả, cho những nỗi nhớ và niềm đau nhưng đến hôm nay anh vẫn chưa quên được em, chắc có lẽ thời gian vẫn chưa đủ dài mà em nhỉ.

Người ta thường hay hỏi rằng, liệu anh có phải chưa dứt tình cũ, sao điện thoại vẫn lưu lại số em, sao xăm hình trên người vẫn chưa xoá. Anh thực sự không biết trả lời sao. Vì đối với anh làm những điều đó chẳng khác gì bịt tai mà trộm chuông cả. Vì xoá có ích gì đâu những con số đã in sâu vào tâm trí, xoá có ích gì đâu vì lâu lâu  anh vẫn vô thức gọi tên em.

Người ta thường hay hỏi anh có từng giận em không. Anh nghĩ mình cũng chẳng phải thánh nhân để có yêu mà không có giận. Vì sau tất cả, có lẽ anh là người tổn thương nhất. 

Người ta từng hỏi rằng anh có từng oán em không? Oán rằng em đã bỏ rơi anh trong ngày trời đông hửng nắng. Oán vì những gì anh bỏ ra, vì những gì anh hi sinh không bằng vài ba câu mật ngọt. Nhưng lúc này anh chợt nhận ra rằng, anh có hận, có oán em nhiều đi chăng nữa, thì anh và em cũng sẽ chẳng lại nắm tay nhau, nên oán hận làm chi nữa em. Dù hạnh phúc anh trao cho em, em không nhận thì mong em hãy tự tìm hạnh phúc của riêng mình.

Người ta thường hay hỏi rằng anh có từng tự thấy tội nghiệp cho mình không. Thực ra điều đó anh cũng không rõ nữa. Anh chỉ biết rằng mình phải thật cố gắng, cố gắng để không bất kì ai thương hại hay tội nghiệp anh, cố gắng để giảm số lần gọi tên em trong vô thức, cố gắng để ai cũng thấy rằng  anh ổn, rất ổn em à. 

315e274584639fba7638e90ba73b9ec8_(1)

Ngày chia tay anh vẫn luôn biết, biết rằng có người thân bạn bè hai bên, gọi điện, nhắn tin trách mắng em. Anh xin lỗi anh đã lựa chọn im lặng, vì lúc đó anh đã nghĩ rằng, làm như thế có lẽ em sẽ ra đi với người dứt khoát hơn, có lẽ sẽ làm em bớt áy náy với anh hơn. Bởi suy cho cùng anh thấy em là cũng là người tội nghiệp, vì đã bỏ lỡ anh, một người yêu em rất nhiều.

Đôi khi anh thường hay tự hỏi rằng liệu mình có từng hối hận không. Hối hận vì đã lỡ yêu em nhiều đến thế, hối hận vì tình yêu anh lỡ trao trọn hết, hối hận vì ngày đó lỡ đồng ý buông tay em. Nhưng rồi, đến một ngày anh chợt nhận ra, hối hận có ích gì đâu khi mọi thứ không có quyền lựa chọn nào khác. 

Anh không biết mình đang không hối hận, hay đang ép buộc bản thân mình không được phép hối hận. Bởi vì anh sợ, bởi vì cảm giác đó rất đau em à.

Sau một năm ngày ta chia tay, sau 365 ngày dài, những cảm xúc yêu, đau, hận, oán như vừa mới ngày hôm qua, những cảm xúc đó vẫn còn đọng lại nơi đây vào giây phút này. 

Anh chợt nhận ra rằng anh đã học được rất nhiều thứ từ cuộc tình đổ vỡ của em và anh, để anh biết lúc yêu thì hết lòng, lúc chia ly thì học cách buông xuống. Và anh tin, theo thời gian trôi qua, anh sẽ quên được em, quên được mối tình dang dở này và rồi một ngày nào đó, anh sẽ gặp được một người thương, yêu anh nhiều hơn chính cả bản thân anh.

Cảm ơn em và những kỉ niệm em đã trao cho anh. Anh mong cho cả em và anh sẽ tìm được hạnh phúc của riêng mình. Hạnh sống thật hạnh phúc em nhé.

Tác giả: Nhật Nguyệt - blogradio.vn

Tổng số điểm của bài viết là: 0 trong 0 đánh giá

  Ý kiến bạn đọc

THỐNG KÊ TRUY CẬP
  • Đang truy cập97
  • Máy chủ tìm kiếm1
  • Khách viếng thăm96
  • Hôm nay12,288
  • Tháng hiện tại153,547
  • Tổng lượt truy cập9,859,399
QUẢNG CÁO
Phan Thanh Phú
Quảng cáo 2
Liên kết site
Đăng nhập Thành viên
Hãy đăng nhập thành viên để trải nghiệm đầy đủ các tiện ích trên site
Thăm dò ý kiến

Bạn thấy Website cần cải tiến những gì?

Lịch Âm dương
Máy tính
Bạn đã không sử dụng Site, Bấm vào đây để duy trì trạng thái đăng nhập. Thời gian chờ: 60 giây