Thông tin liên hệ
- 036.686.3943
- admin@nguoicodonvn2008.info
Em không còn thổn thức khi qua những con phố mà hai đứa mình đã từng rong chơi. Chẳng còn hoang hoải khi lật lại từng tấm hình mà hai đứa đã chụp chung. Chẳng còn ngẩn ngơ khi ai đó tình cờ nói cho em biết những thông tin về anh. Em biết mình chưa quên anh, nhưng cũng chẳng còn muốn nhớ anh nữa.
***
Em đã từng nghĩ rằng không có anh, toàn thế giới này cũng sẽ không còn. Thế mà bây giờ khi anh đi rồi, thế giới này vẫn tồn tại. Thì ra, chuyện mất đi một người mà mình yêu và mất đi thế giới hoàn toàn không liên quan đến nhau. Thì ra, đó chỉ là lúc nhất thời em lạc mất phương hướng, hoặc là do bản thân em không muốn bước về phía trước mà thôi. Thì ra, anh làm em tổn thương chỉ bởi vì em đã cho anh cơ hội để làm điều đó.
Anh đã không giữ lấy em khi em cần một bàn tay níu kéo. Anh không đủ mạnh mẽ để nói với em rằng: “Anh cần em ở lại, anh cần có em”. Em bật cười khi thấy nhiều người đàn ông sợ nói ra những lời yêu thương níu giữ với cô gái mà anh ấy đã ngỏ lời yêu vì cho rằng như vậy nam tính của mình sẽ giảm đi. Anh đâu biết rằng chỉ cần điều đó thôi em đã có thể đi cùng anh đến suốt cuộc đời.
Chỉ cần điều đó thôi em đã thấy anh đàn ông và mạnh mẽ biết bao trong mắt em. Em không cần đâu một tình yêu nồng nàn, say đắm nhưng em cần bờ vai anh đủ mạnh để che chở cho em và cho em tin vào sự bền vững trong tình cảm anh dành cho em. Nhưng em không tìm thấy.
Đáp lại là sự nhạt nhẽo, hờ hững đáng sợ. Em ghét tình yêu kiểu đó lắm anh à. Em hiểu anh đã không làm như vậy bởi anh đã chưa thực sự yêu em. Hoặc cũng có thể anh còn đang dành nhiều tình cảm cho người cũ của mình. Hoặc anh đã không dẹp được lòng kiêu hãnh, sự sĩ diện bản năng để đến với em một cách chân thành nhất.
Dù là lý do nào em cũng sẽ dừng lại bởi đơn giản chúng ta chưa tìm được sự đồng điệu thực sự trong tâm hồn. Em không thể đàn mãi một bản nhạc im lặng mà bỏ quên những yêu thương ngoài kia vẫn luôn đón đợi. Em không thể áp đặt những khổ đau trong quá khứ vào những mối quan hệ hiện tại. Để rồi tự dằn vặt mình trong sự hối hận đến vô chừng. Em không thể gồng mình trong những suy nghĩ về anh và cứ khăng khăng để trái tim níu giữ hình anh bên cạnh.
Ngày hôm qua em đã cố gắng chắp nối từng mảnh vụn ký ức để tìm kiếm xem mình đã làm sai điều gì, sao anh nỡ bỏ em mà đi lạc nhưng giờ em đã đành lòng làm người đứng sau hạnh phúc của anh rồi. Em không còn buồn, mắt không còn ngân ngấn nước khi nhìn yêu thương của mình tuột khỏi tầm tay nữa đâu anh ạ.
Em không còn thổn thức khi qua những con phố mà hai đứa mình đã từng rong chơi. Chẳng còn hoang hoải khi lật lại từng tấm hình mà hai đứa đã chụp chung. Chẳng còn ngẩn ngơ khi ai đó tình cờ nói cho em biết những thông tin về anh. Em biết mình chưa quên anh, nhưng cũng chẳng còn muốn nhớ anh nữa.
Xin lỗi anh. Xin lỗi tình yêu vì em đã không thể là em của những ngày xưa cũ, đã không thể tiếp tục yêu anh dù bất cứ điều gì. Xin hãy để em giữ lại một chút ích kỷ cho riêng mình. Hãy để em được vì em một lần, được bấu víu lấy từng mảnh niềm tin để sống, dù vẫn biết là mong manh lắm.
Tạm biệt anh. Vẫn mong rằng sẽ có lúc mình gặp lại nhau ở một đoạn đường khác nhưng không phải là tình yêu.
Tác giả: Khánh An - blogradio.vn
Ý kiến bạn đọc
Những tin mới hơn
Những tin cũ hơn