Đã yêu thì phải chấp nhận đau, yêu được từ bỏ được, thế thôi...

Thứ năm - 16/04/2020 09:05

 

Nỗi đau không thể vơi nếu ai đó cứ muốn nghĩ đến, như chiếc bong bóng muốn thả bay lên cao để ngắm nhìn cho đẹp, rồi lại muốn nắm giữ mãi mãi, bởi biết nếu thả trôi nó sẽ không thể còn bên cạnh nữa.

Nỗi đau được định nghĩa như thế nào nhỉ?

Vô hình, luân phiên, mơ hồ, mông lung, rồi lại đau nhói, tan nát, rên rỉ, dày xé, suy sụp, vật vả, bế tắc, tổn thương tột cùng, bầu trời như sụp đỗ, yêu thương vỡ vụn, bất định mất phương hướng, đa sầu đa cảm, cuộc sống hoàn toàn là màu đen, trở nên cô độc đơn côi, muốn tìm lối thoát ngay tức khắc nhưng đầu óc choáng váng nhìn bầu trời nhìn dòng người mà hỏi sống có ý nghĩa gì nữa đâu?

Nỗi đau không thể vơi nếu ai đó cứ muốn nghĩ đến, như chiếc bong bóng muốn thả bay lên cao để ngắm nhìn cho đẹp, rồi lại muốn nắm giữ mãi mãi, bởi biết nếu thả trôi nó sẽ không thể còn bên cạnh nữa.

Việc gì cứ phải tự làm cho mình bị tổn thương?

Đau rồi tự khắc sẽ buông, chỉ cần trong ta còn 1 niềm hy vọng dù mỏng manh. Cuộc sống sẽ bớt lo âu đau khổ hơn nếu biết cái gì nên từ bỏ, cái gì nên buông tay, biết phân biệt cái gì xứng đáng cái gì không đáng, cái gì là của bản thân tự khắc sẽ tìm đến chủ của nó thôi, chẳng ai dám sở hữu dành giật được cả. Từ bỏ đi những gì không thuộc về mình, có cố chờ cố đợi, cố với lấy kí ức cũng chỉ đem lấy con số không tròn trĩnh mà còn nhận về con số âm đau thương. Vậy việc gì cứ phải cố ép mình vào khoảng bi đát đó, đã ra đi thì không thể quay lại, đã là người dưng chẳng thể thân thuộc, đã ngược hướng nhau chẳng thể gặp lại, đã là của người khác ta chẳng được nhìn ngắm, đã là cách xa hàng trăm con đường cũng chỉ nên nhớ chúng ta đã từng yêu.

Đơn giản vậy thôi, hãy nghĩ mọi việc dễ dàng, hãy nhớ người đó đã từng là chàng trai chúng ta theo đuổi, chỉ là phép thử nhỏ và nhận ra không thuộc quyền sở hữu.

Đau thương như con dao cứa đứt từng khúc tâm hồn, bao hận thù nhớ nhung nhưng chẳng làm gì được, muốn gào thét, kêu la nằm quằn quại mà than thân cuộc đời sao đối xử tồi tệ như thế. Có ai nhìn thấu, có ai nghe thấu? Người bên cạnh bạn bè người thân thương xót, chứ người cần nhìn thấy thì không, hãy nhớ mình yếu đuối người ta bên kia vui cười, mình tuyệt vọng, người ta thảnh thơi đi tìm hạnh phúc mới, có nhớ đến mình không? cũng có thể, nhưng lại mặc kệ không quan tâm, đã chia tay rồi thì đường ai nấy đi, phận ai nấy lo.

Tình yêu là thế, khi yêu mật ngọt hoa trái, khi chia li, mỗi người mỗi hướng, gặp nhau cũng chỉ là người lạ chưa từng quen, cuối chào vài tiếng có khi làm ngơ mà tránh né.

Đã yêu phải chấp nhận đau, yêu được từ bỏ được, trái đất vẫn cứ quay không chờ một ai đứng dậy, và người cũng bước tiếp không đợi chờ một ai, đừng ngồi nữa, phải đứng dậy bước đi, đứng nằm một chỗ mà khơi gợi quá khứ, hãy để kí ức ngủ thật sâu trong tiềm thức. Hãy tập sống trong nỗi đau, bởi quy luật cuộc sống chẳng có gì là suông sẻ, nỗi đau sẽ trở nên bình thường nhẹ nhõm nhanh vơi khi ngừng suy nghĩ vấn đề trong cái nhìn bế tắc. Hãy nhìn cuộc sống bằng màu hồng, nỗi đau rồi cũng quen, quá bi lụy chỉ khổ bản thân, mạnh mẽ lên nếu không muốn bị đẩy xa, hãy suy nghĩ thật chín chắn trong tình yêu, đừng nên quá nhẹ dạ. Và quan trọng là hãy tập bản thân sống trong nỗi đau ấy, để một mai ai hỏi sẽ mỉm cười và nói không sao, ổn cả, quen rồi mà.

Nguồn tin: Guu.vn

Tổng số điểm của bài viết là: 0 trong 0 đánh giá

  Ý kiến bạn đọc

THỐNG KÊ TRUY CẬP
  • Đang truy cập92
  • Máy chủ tìm kiếm1
  • Khách viếng thăm91
  • Hôm nay8,467
  • Tháng hiện tại149,726
  • Tổng lượt truy cập9,855,578
QUẢNG CÁO
Phan Thanh Phú
Quảng cáo 2
Liên kết site
Đăng nhập Thành viên
Hãy đăng nhập thành viên để trải nghiệm đầy đủ các tiện ích trên site
Thăm dò ý kiến

Bạn thấy Website cần cải tiến những gì?

Lịch Âm dương
Máy tính
Bạn đã không sử dụng Site, Bấm vào đây để duy trì trạng thái đăng nhập. Thời gian chờ: 60 giây