Bình yên là làm một con chim sẻ nhỏ

Thứ hai - 24/02/2025 21:48
Chim sẻ chỉ cần một tổ nhỏ, một nơi để tựa vào trong những cơn gió mạnh, một mái nhà để giấu mình khỏi những cơn mưa. Và thế là đủ.
***
"Có những ngày tôi chỉ muốn làm một con chim sẻ nhỏ..."
Có những ngày tôi thấy mình kiệt sức, không phải vì đã đi xa mà vì chẳng biết phải đi đâu. Những lời động viên quen thuộc vang lên bên tai: “Cố thêm một chút nữa thôi.” Nhưng tôi tự hỏi, “một chút” đó rốt cuộc là bao nhiêu? Là một ngày, một tháng, hay cả cuộc đời? Những lời nói ấy, dù xuất phát từ lòng tốt, đôi khi lại giống như một cơn gió lạnh, thổi qua ngọn lửa yếu ớt trong lòng tôi, khiến nó chập chờn như sắp tắt.

Tôi nhận ra mình chẳng phải người duy nhất trong cuộc đời này phải “cố thêm một chút”. Ngoài kia, ai cũng đang nỗ lực, đang chạy, đang gắng gượng để tiến về phía trước. Có người mang trên vai giấc mơ cao vời vợi, có người bị gánh nặng cuộc sống đè nặng đôi chân. Tôi nhìn lại mình, thấy trái tim bé nhỏ đang run rẩy, tự hỏi liệu mình có thực sự cần phải chạy, hay chỉ cần một nơi để trú ngụ, để thở và để tồn tại? Tôi nhận ra rằng, trong thế giới rộng lớn này, tôi chẳng phải đại bàng dũng mãnh xé tan bầu trời, cũng chẳng phải chú công kiêu hãnh phô bày vẻ đẹp giữa đám đông. Tôi chỉ là một con chim sẻ nhỏ, với đôi cánh không đủ rộng, với màu lông không đủ rực rỡ, với giọng hót không đủ vang. Dẫu tôi có cố vươn mình bao nhiêu, đôi cánh ấy cũng chẳng thể chạm tới trời cao. Nhưng tôi không buồn. Bởi tôi biết, nhiệm vụ của chim sẻ không phải bay xa, không phải gây chú ý. Chim sẻ chỉ cần một tổ nhỏ, một nơi để tựa vào trong những cơn gió mạnh, một mái nhà để giấu mình khỏi những cơn mưa. Và thế là đủ.
Những ngày ấy, tôi không còn ép mình phải “gắng” nữa. Tôi dừng lại, lắng nghe nhịp đập của chính mình, cảm nhận sự sống đang len lỏi trong từng hơi thở. Buổi sáng, tôi dậy thật sớm, ngồi bên tán cây nhỏ, nhìn mặt trời từ từ ló rạng, ánh sáng len qua những kẽ lá, xua đi màn sương lạnh. Ban trưa, tôi để những cơn gió mát vuốt ve làn da, lắng nghe tiếng lá rì rào kể chuyện. Buổi tối, tôi thu mình lại trong tổ ấm nhỏ, ánh đèn vàng dịu dàng, đủ ấm áp để tôi thấy yên lòng. Tôi học cách không trách mình vì những giới hạn. Có những giấc mơ, nếu không thể chạm tới, tôi sẽ nhẹ nhàng cất nó đi, không phải để từ bỏ, mà để nhường chỗ cho những bình yên. Tôi không hứa rằng ngày mai sẽ khác, không đòi hỏi ngày mai phải mang đến điều gì vĩ đại. Tôi chỉ tin rằng, ngày mai sẽ dễ chịu hơn một chút, chỉ cần tôi mở lòng để đón nhận.
Hạnh phúc, hóa ra, không phải là một đích đến xa xôi hay một chiến thắng vang dội. Hạnh phúc, đôi khi chỉ là cảm giác đủ. Đủ để biết mình đang sống, đang thở, và đang yêu thương bản thân một cách dịu dàng nhất. Trong thế giới rộng lớn này, tôi không cần phải là loài chim nào khác, không cần bay cao hơn hay xa hơn. Tôi chỉ muốn làm một con chim sẻ nhỏ, nép mình trong tổ ấm của riêng mình, và ngắm nhìn thế giới trôi qua, thật yên bình.

Tác giả: chim sẻ - blogradio.vn

Tổng số điểm của bài viết là: 0 trong 0 đánh giá

  Ý kiến bạn đọc

THỐNG KÊ TRUY CẬP
  • Đang truy cập89
  • Máy chủ tìm kiếm3
  • Khách viếng thăm86
  • Hôm nay14,103
  • Tháng hiện tại30,006
  • Tổng lượt truy cập11,816,393
QUẢNG CÁO
Phan Thanh Phú
Quảng cáo 2
Liên kết site
Đăng nhập Thành viên
Hãy đăng nhập thành viên để trải nghiệm đầy đủ các tiện ích trên site
Thăm dò ý kiến

Bạn thấy Website cần cải tiến những gì?

Lịch Âm dương
Máy tính
Bạn đã không sử dụng Site, Bấm vào đây để duy trì trạng thái đăng nhập. Thời gian chờ: 60 giây