Tâm tư tháng 12

Thứ năm - 04/01/2024 00:57
Những ngày cuối năm, nhìn lại chặng hành trình của mình, thấy bản thân được nhiều và mất cũng không ít, nhưng mình không muốn nhìn vào những mất mát và những tổn thương để phán xét cuộc đời này, vì suy cho cùng, trong cái rủi cũng đều có cái may.
***
Tháng 12, mặt trời lặn vào mây. Những chiếc lá cuối cùng co ro trốn rét. Mưa giăng kín nẻo về. Những ngày cuối năm, tất cả những yêu - thương - hờn - giận của những ngày đã cũ đều hiện ra như một thước phim quay chậm. Không biết rồi ngày mai, ngày kia hay sau này mãi mãi, có còn giữ được những sôi nổi yêu thương như năm nào không nữa.
Tháng 12 là khoảnh khắc cuối cùng của năm, nó đến như một lá thư chia tay, kết thúc một chặng đường dài. Trời se lạnh từng ngày, làm tôi nhớ về những lần tay ấm áp kề bên nhau trước khi đón gió lạnh từ phương Bắc.
Cuối năm đến như một lời chia tay từ trái tim của thời gian, mỗi khoảnh khắc trôi qua như những hạt cát nhỏ rơi từ cuộc đồng hồ cuộn lên. Cảm giác như tôi đang đứng giữa một sân khấu đèn lấp lánh, nhìn lại những hình ảnh và cảm xúc đã vượt qua trong suốt 365 ngày qua.
Ngày bắt đầu ngắn lại, nhưng trong tôi, những cảm xúc lại bồi đầy và phức tạp. Tháng 12 mang theo không khí của sự chấm dứt và bắt đầu. Tôi nhìn lại những thách thức đã vượt qua, những niềm vui bất ngờ đến, và những giây phút đắng ngắn đã tạm biệt. Nó giống như một cuộc tổng kết cuối năm, nơi tôi đánh giá lại những gì đã làm được và những gì còn chưa thực hiện.
Nhìn lại, có những khoảnh khắc đẹp đẽ như bức tranh nghệ thuật với những gam màu tươi sáng. Những tháng ngày ấm áp của mùa xuân, những buổi hoàng hôn huyền bí của mùa hè, và những chiều thu rơi lá cổ điển, tất cả là những khoảnh khắc khắc sâu trong trí nhớ.

Nhưng cũng có những cảm xúc nặng trĩu như mảng đen trong bức tranh. Những thất bại, những nỗi đau và những lời chia tay, như những cơn mưa gió giữa đêm, làm tôi ướt đẫm nhưng cũng làm cho tâm hồn trở nên mạnh mẽ hơn.
Những ngày cuối năm, nhìn lại chặng hành trình của mình, thấy bản thân được nhiều và mất cũng không ít, nhưng mình không muốn nhìn vào những mất mát và những tổn thương để phán xét cuộc đời này, vì suy cho cùng, trong cái rủi cũng đều có cái may. Có những thất bại, có những nỗi đau mà chắc chắn ở một thời điểm khác trong đời mình sẽ biết ơn nó vì cũng nhờ có nó mà mình đã tìm thấy lại chính cuộc đời mình.
Những ngày tháng cuối cùng của năm, tôi như một người đi lang thang trong khu vườn của ký ức, nhặt nhạnh từng bông hoa tươi đẹp hoặc lành lạnh của quá khứ. Đôi khi, tôi như một nhà thơ viết lại những dòng thơ cuối cùng cho một bản hòa nhạc đã qua, cảm xúc rỉ máu từ từ trên những từ ngữ.
Nắng vàng cuối đông chiếu sáng những ngày cuối năm, làm tôi nhận ra rằng, dù có bao nhiêu thay đổi, thời gian vẫn luôn chảy và để lại những dấu vết không thể nào xóa nhòa. Mỗi cảm xúc, từ vui sướng đến đau thương, đều là những chấm dấu quan trọng, làm cho cuộc sống trở nên đầy đặn và ý nghĩa.
Những ngày tháng cuối cùng của năm là thời điểm để tôi nhìn nhận về sự sống. Trong cái lạnh se lạnh, tôi cảm nhận hơi ấm của sự sống, sự hiện diện của mình trong khoảnh khắc này. Nó là một kỳ tích, một dấu hiệu của thời gian đang trôi qua không trở lại.
Những ngày cuối cùng của năm, là thời điểm để tôi đặt câu hỏi cho bản thân: "Tôi đã làm gì? Tôi đã trải qua những gì? Và tôi sẽ đi về đâu?" Nhưng giữa những nghi ngờ và lo lắng, tôi cảm thấy bản thân mình ngập tràn hy vọng, sẵn sàng mở cánh cửa cho một năm mới đầy ắp những cơ hội và thách thức mới.
Tôi ôm chặt những người yêu thương, trân trọng những khoảnh khắc dù nhỏ bé nhất. Cảm xúc cuối cùng của năm là sự biết ơn, là trái tim tràn đầy lòng nhân ái và hiểu biết. Đôi khi, cảm xúc không cần lời nói, chỉ cần lòng chân thành và ánh nhìn cuối cùng về những ngày cuối năm, tôi biết rằng mọi thứ đều đúng đắn theo cách của nó.
Cảm xúc đan xen và phong phú, như một tuyển tập của năm đã trôi qua, tôi trải qua từng ngày với sự biết ơn và sẵn sàng đón nhận những thách thức mới của năm tiếp theo. Và vẫn chẳng ước gì nhiều hơn là vẫn giữ được cho mình trái tim mạnh mẽ, yêu thương để có thể luôn là chính mình trong mọi hoàn cảnh. Mong cho những bình yên sẽ lại rải lối trên mọi nẻo đường mình đi, mong cho những phiền muộn  sẽ theo mây trời bay mãi và mong cho những ngày tháng tới, nỗi buồn sẽ ngủ quên đâu đó và nụ cười như ánh mặt trời trong vườn hoa hạnh phúc.

Tác giả: Thụy Nguyễn - blogradio.vn

Tổng số điểm của bài viết là: 0 trong 0 đánh giá

  Ý kiến bạn đọc

THỐNG KÊ TRUY CẬP
  • Đang truy cập65
  • Máy chủ tìm kiếm32
  • Khách viếng thăm33
  • Hôm nay4,423
  • Tháng hiện tại27,590
  • Tổng lượt truy cập8,812,716
QUẢNG CÁO
Phan Thanh Phú
Quảng cáo 2
Liên kết site
Đăng nhập Thành viên
Hãy đăng nhập thành viên để trải nghiệm đầy đủ các tiện ích trên site
Thăm dò ý kiến

Bạn thấy Website cần cải tiến những gì?

Lịch Âm dương
Máy tính
Bạn đã không sử dụng Site, Bấm vào đây để duy trì trạng thái đăng nhập. Thời gian chờ: 60 giây