Liệu người nhạy cảm và sống nội tâm có tốt?
Chủ nhật - 09/01/2022 23:58
Vì quá sống ẩn mình nên cũng ít người tâm sự, nỗi bức bách trong người càng dồn nén, bản thân càng muốn làm hoà để có cuộc sống bình yên nhưng họ lại cho đó là một sự van xin, nài nỉ chứ không một chút thấu hiểu.
***
Sống nội tâm hay hướng nội thì vẫn là một. Tôi đã từng là một con người sống nội tâm: không thích đi chơi ở ngoài lúc tối, cuộc sống chỉ diễn ra từ trường học đến ở nhà, thời gian rảnh rỗi thì đọc sách, nghe những bản nhạc không lời thư giãn, không thích những nơi xô bồ, ồn ào... Cuộc sống diễn ra bình yên, nhẹ nhàng.
Nhưng có lẽ chính là một người hướng nội nên tôi rất hay chú ý đến suy nghĩ, sắc mặt, thái độ, nhận xét của người khác về bản thân. Và một nỗi sợ cố hữu là mình làm điều gì không vừa ý người ta, rất sợ sự phán xét người khác về bản thân mình.
Khoảng thời gian tôi khủng hoảng nhất là vào 13-14 tuổi. Học tập trong một lớp nhiều con gái, lúc chơi thân với nhau không sao, nhưng một khi xảy ra vấn đề không tốt từ sự đố kị, đến ganh ghét, nói xấu... tất cả tạo nên một sự căng thẳng và ngột ngạt. Vì quá sống ẩn mình nên cũng ít người tâm sự, nỗi bức bách trong người càng dồn nén, bản thân càng muốn làm hoà để có cuộc sống bình yên nhưng họ lại cho đó là một sự van xin, nài nỉ chứ không một chút thấu hiểu.
Theo tôi thấy thì những người sống nội tâm cũng đi kèm với sự nhạy cảm hay nói cách khác đó chính là sự suy diễn: đơn giản khi đi qua một đám đông luôn có cảm giác họ đang xì xào gì về bản thân, chỉ vì một câu nói có khi mất ngủ cả đêm để suy diễn ra nhiều cái tiêu cực... có lẽ chỉ những người sống nội tâm, nhạy cảm mới thực sự hiểu những điều này.
Nhưng cho đến khi học THPT thì bản thân vượt ra được cái ao làng để đến một vùng trời rộng lớn hơn, ở đó tôi học được rất nhiều điều bổ ích. Một trong số đó là thái độ sống lạc quan hơn, không lẩn tránh, không nài nỉ van xin khi gặp chuyện tương tự bởi mình biết giá trị của mình ở đâu và bản thân cần làm gì. Nhưng sự nhạy cảm vẫn là một phần trong tâm hồn của con người yêu văn chương như tôi. Nhưng thay vì giữ riêng cho mình như ngày trước khi gặp chuyện thì tôi lựa chọn cho mình một người bạn để tâm sự, để nói ra hết nỗi oan ức, bực bội, khó chịu đó… cảm giác ấy dễ chịu hơn rất nhiều so với việc tự mình giữ riêng cho bản thân.
Một điều quan trọng là luôn suy nghĩ tích cực và lạc quan "vạn sự tùy duyên", chuyện đó xảy ra với mình ắt cũng là một cái duyên mình phải trải qua ở kiếp này. Và một câu nói nữa rất hay "hãy đề thời gian làm nhiệm vụ của nó", "mình sinh ra không có nhiệm vụ làm vừa lòng thiên hạ". Thế giới 7 tỷ người bạn có thể chiều chuộng được hết thảy hay không? Câu hỏi này tôi đã có câu trả lời. Còn bạn, tôi sẽ dành câu hỏi này cho bạn nhé!
Sau cùng mong bài viết này sẽ đến được những người sống nội tâm, nhạy cảm như tôi, hãy sống lạc quan hơn, ít nhiều tìm cho mình một người bạn tri kỉ để tâm sự và yêu thương. Điều quan trọng là bạn phải nhận ra được giá trị của bản thân "Bạn là ai? Vị trí của bạn ở đâu?". Tôi không biết, người thân của bạn không biết mà chỉ có bản thân bạn biết.
Chúc bạn một ngày tốt lành!
Tác giả: Hà Hồng Nhung - blogradio.vn