Thông tin liên hệ
- 036.686.3943
- admin@nguoicodonvn2008.info
Bây giờ nghĩ lại cuộc đời dù không đối xử dịu dàng với tôi nhưng bù lại nó đã dạy cho tôi bài học về tình yêu. Đến sau cùng chúng ta sẽ học được cách tự chữa lành vết thương của bản thân, vết thương đó có thể là chuỗi ký ức ám ảnh nhưng theo thời gian một người nào đó phù hợp nhất sẽ bước đến lấp đầy khoảng trống ấy.
***
Những năm tháng tuổi trẻ ấy tôi đã sống với nỗi cô đơn, nhốt mình vào trong chiếc lồng sắt lảng tránh mọi ánh nhìn. Mùa hạ mưa bay lất phất một mình tôi lê chân trên từng ngõ nhỏ có lúc lòng lại muộn phiền cùng câu hỏi " vì sao cuộc đời lại chẳng đối xử dịu dàng với tôi một chút?" Cơn gió lạ từ phương Bắc mang theo mùi hương của lúa mới, tôi ngẩn ngơ dưới mái chồi lá xa tít phía đồng ruộng. Thời tiết quả là bất thường nắng mưa cứ xen nhau mà đến cũng giống như tâm trạng của con người vui buồn lẫn lộn.
Bầu trời tháng sáu ảm đạm đến mức nhìn qua lòng đã thấy chênh vênh, suốt cả mùa hạ ánh nắng phải cố chen chúc mới có thể tìm được chỗ mà chiếu sáng. Ngồi một mình giữa cánh đồng tôi lục tìm những mảnh kí ức cũ, lạ thật chúng chẳng còn chút gì trong tâm trí tôi.
Ngẫm hồi lâu, tựa mình trên mảnh sàn gỗ tôi chìm vào giấc mộng khi nào chẳng hay. Lúc tỉnh dậy đầu óc cứ mơ mơ hồ hồ, đôi mắt lờ mờ ngước nhìn trời cao, khoảnh khắc ấy lòng đột nhiên trống rỗng từng nhịp tim vang lên " đã bao lâu rồi tôi chưa yêu một người?"
Trong tình yêu nếu cứ mãi cố chấp theo đuổi một người không bao giờ nhìn về phía mình thì hẳn là nên từ bỏ. Có khoảng thời gian dài tôi phải tự đấu tranh với chính mình rằng tình cảm mà tôi đang vun đắp sẽ không có kết quả, người mà tôi thầm thương trộm nhớ... anh ấy đối với tôi chỉ có lòng thương hại.
Ngày hạ năm đó nóng bức như muốn thiêu đốt da thịt của con người, dưới bóng cây xanh mát tôi đã bắt gặp được ánh mắt ôn nhu, giọng nói thâm trầm cuốn hút. Tình yêu đầu đời của tôi có vị ngọt như viên kẹo sữa song cũng đắng chát không khác gì dư vị cà phê đen.
Tôi đắm chìm mà quên đi cả những tổn thương mà nó đem lại cho đến cơn mưa đầu tháng sáu tôi mới ngấm được mùi vị của tan vỡ. Ba mẹ ly hôn ngay khi tôi vừa tốt nghiệp trung học, tính ít nói cục cằn lại càng đeo bám khiến tất cả mọi người đều trở nên chán ghét xa lánh tôi. Và anh đã bước đến giúp tôi xoa dịu vết thương ấy, anh đối xử với tôi rất dịu dàng đến nỗi khiến tôi lầm tưởng rằng tình yêu đã đến. Nhưng chuyện tình cảm vốn không cưỡng cầu, nó phải xuất phát từ hai trái tim đồng điệu, tôi hiểu điều đó, chỉ là hơi muộn một chút.
Tôi tự đa tình tự suy diễn lung tung mãi đến khi nghe được từ chính miệng anh nói tôi mới choàng tỉnh "Anh đối xử với mọi người đều như vậy, hơn nữa anh rất đồng cảm với em và chỉ như vậy thôi, anh xin lỗi”.
Đúng thật anh chính là một người tử tế như thế mà, anh đâu chỉ dành điều đó cho mỗi tôi, đến cuối cùng thì tình cảm cũng chỉ xuất phát từ phía tôi. Ngày mưa tầm tã tôi bước đi trên đường mưa ướt cả người ướt cả mi mắt lấm lem đèn đường sáng lấp lánh đập vào đôi mắt đang bị bóng tối nuốt chửng. Thất tình thì có sao, đến lúc nào đó cũng sẽ có người chạy đến cầm ô che chở, thật lòng muốn bên cạnh mình. Phải rồi nhất định sẽ có.
Tình yêu vốn luôn tồn tại không hề mất đi, nó song hành với thời gian để bắt gặp hai con người cùng chung nhịp đập. Tình yêu không hoàn toàn là con đường đầy ánh nắng vàng ươm mà nó còn có cả giông bão nhưng mưa nào cũng sẽ tạnh và ánh nắng sẽ trở về. Nếu chấp nhận buông bỏ một người thì phải chấp nhận chịu tổn thương, chấp nhận chữa lành và chấp nhận yêu thêm lần nữa bởi tình yêu không bao giờ có điểm kết thúc.
Quả thật đã lâu tôi chưa yêu thêm ai song điều đó không có nghĩa tôi vẫn còn chấp niệm với người cũ mà là vì tôi muốn có thêm thời gian nhìn lại bản thân, xem thử mình đã đủ yêu chính mình chưa phải yêu bản thân trước thì mới có thể yêu thêm người khác. Giữa cánh đồng mênh mông từng hạt mưa nặng trĩu mùa hạ này không còn là mùa hạ nóng rát như trước mà là một mùa hạ se lạnh mát mẻ chữa lành tâm hồn của kẻ cô đơn.
Bây giờ nghĩ lại cuộc đời dù không đối xử dịu dàng với tôi nhưng bù lại nó đã dạy cho tôi bài học về tình yêu. Đến sau cùng chúng ta sẽ học được cách tự chữa lành vết thương của bản thân, vết thương đó có thể là chuỗi ký ức ám ảnh nhưng theo thời gian một người nào đó phù hợp nhất sẽ bước đến lấp đầy khoảng trống ấy. Và hi vọng rằng người chu toàn như anh sẽ sớm tìm được một cô gái tốt cũng hi vọng cho tôi có thể nguôi đi chuyện cũ mà tìm được một nửa của đời mình.
Từng đợt gió nổi lên làm lay động mọi thứ, mùa hạ vẫn tuần tự diễn ra mà không kiêng nể bất kì ai. Có lẽ tôi sẽ sớm bước vào một mối tình đẹp, buông tha cho quá khứ. Tôi đã dành bốn năm để đơn phương, hai năm sống trong nỗi buồn thì bây giờ tôi muốn dành quãng đời còn lại cho bản thân, sống một cuộc sống vui vẻ, tìm cho mình một người luôn bên cạnh che chở, thật lòng yêu thương mình.
"Mùa hạ này có mưa
Mưa trong đôi mắt, mưa trong tâm hồn.
Tôi muốn yêu thêm lần nữa
Yêu bản thân, yêu người làm tôi rung động."
© Tâm Như Đặng Nguyễn - blogradio.vn
Nguồn tin: Quantrimang.com
Ý kiến bạn đọc
Những tin mới hơn
Những tin cũ hơn