Thông tin liên hệ
- 036.686.3943
- admin@nguoicodonvn2008.info
Những lúc tôi buồn, tôi khép chặt trái tim
Tránh nhận tổn thương từ dòng đời cay đắng
Từ chối nỗi đau người vô tình ban tặng
Ngậm miệng vết thương còn âm ỉ chưa lành.
Những lúc tôi buồn, tôi sẽ chẳng nói năng
Để mặc bản thân hoá thành người vô cảm
Mọi thứ quanh tôi, tôi vẽ màu u ám
Không ánh mặt trời cũng chẳng có trăng sao.
Những lúc tôi buồn, tôi thường thấy lao đao
Cảm xúc vỡ tan, lý trí càng mờ ảo
Khi đó chính tôi sẽ không còn tỉnh táo
Tôi chẳng phải tôi, chẳng còn là chính tôi.
Những lúc tôi buồn, chỉ những lúc buồn thôi
Tôi mới khép mình, mới buông lơi nước mắt
Cắn chặt bờ môi giấu nhẹ đi tiếng nấc
Không quá ồn ào, không náo, lặng lẽ thôi.
Có những ngày lạc mất nửa hồn thơ
Nửa bơ vơ chìm trong hoàng hôn đỏ
Buồn nỗi buồn mà bản thân không tỏ
Đến từ đâu và kết thúc lúc nào.
Có những ngày nhìn lá gió lao xao
Tôi tự cho bản thân chút can đảm
Dặn lòng mình đừng như trời u ám
Phải mỉm cười dẫu hạnh phúc giản đơn.
Có những ngày đang nắng bỗng mưa tuôn
Tôi tự hỏi môi cười sao lệ đẫm
Phải hay không vì lòng người rối rắm
Dễ đổi thay yêu đó bất chợt nhòa.
Có những ngày tim nhói chẳng thể xoa
Có lẽ giờ cần vòng tay ai đó
Ôm chặt tôi trong thế giới bé nhỏ
Có nụ cười và có những yêu thương.
Tác giả: Mạch Nha - blogradio.vn
Ý kiến bạn đọc
Những tin mới hơn
Những tin cũ hơn