Cậu có nhớ lý do khiến cậu nỗ lực?

Thứ bảy - 30/07/2022 00:48

Nguồn năng lượng mà mọi người mang đến sẽ có những ảnh hưởng không nhỏ đến tính cách và suy nghĩ của bạn. 

***

Tớ đã từng nghe một câu nói vu vơ từ một cuốn sách rằng “Nếu con cảm thấy cô đơn, hãy nhìn ra bên ngoài và sẽ thấy, cây xanh vẫn vì con mà không ngừng quang hợp”. Cậu đã bao giờ từng trải qua cái cảm giác cô đơn, tiêu cực tới mức tuyệt vọng chưa. Nếu câu trả lời là đã và đang thì hãy để tớ kể cho cậu nghe câu chuyện này nhé. Hãy gác mọi bộn bề, nhắm hờ đôi mắt và nghỉ ngơi đi.

Cô mới vừa bước qua sinh nhật tuổi 25, mới nhận lễ tốt nghiệp cùng tấm bằng đỏ trên tay. Đó là ngày cảm xúc cô vỡ òa trong từng khoảnh khắc, hạnh phúc vì mình đã hoàn tốt chặng đường vừa qua, với tấm bằng đỏ trên tay cô tự tin mình sẽ có một tương lai tươi sáng đang chờ đợi ở phía trước. Giờ là lúc đặt chân ra trải nghiệm thế giới ngoài kia, cô sẽ xin vào làm việc cho một tập đoàn lớn với một mức lương cao. Cô sẽ thật dư dả để có thể độc lập về tài chính, thậm chí thi thoảng sẽ bao bố mẹ những chuyến đi chơi thật xa xỉ.

Cô mới vừa bước sang tuổi 27, mới ra trường được vỏn vẹn hai năm, tự hỏi cô đã làm được những gì với tấm bằng đỏ. Một CV trống vắng, ít ỏi. Không kinh nghiệm, không kiến thức chuyên môn, không kĩ năng phỏng vấn, kĩ năng xử lý tình huống, vấn đề. 15 công ty từ chối liên tiếp ngay từ vòng loại CV. Lương mỗi tháng vỏn vẹn 5 triệu mà cô kiếm được từ một công ty nhỏ bằng nghề trái ngành. Trong đó tiền nhà nói riêng đã ngốn cô hết gần 4 triệu. Chẳng có tháng nào cô để ra được vài đồng dù đã sinh hoạt hết sức khó khăn.

tinh_-_lang

“Đồ thất bại, đồ kém cỏi” là những gì cô nhận được khi mới vừa bước sang tuổi 28. Cô đã chuyển sang một công việc mới khá khẩm hơn trước đây một chút. Nhưng với 7 triệu một tháng cô cũng chỉ chắt chiu, để ra  được vài đồng lẻ làm vốn liếng. Nhìn lại bạn bè xung quanh mà cô thấy tủi thân lắm. Họ lấy chồng giàu, họ đẻ con và có một gia đình hạnh phúc. Họ giỏi, họ được thăng chức, lương họ mỗi tháng đều ít nhất 15 triệu. Họ được đi đây đi đó, họ chia sẻ những khoảnh khắc đi du lịch xa hoa, mặc đồ hiệu hay đi ăn những nhà hàng sang trọng, đắt đỏ.

Sinh nhật năm 29 tuổi trôi qua trong sự cô độc. Xung quanh cô là những hình ảnh về một gia đình hạnh phúc của những người bạn cùng tuổi. Cô càng ngày càng trở nên xa cách thậm chí là cô lập với xã hội. Bởi càng thấy cô lại càng ứa nước mắt, cô khóc vì sự cô độc, buồn tủi. Cô khóc vì nhớ tới câu nói của mẹ “Về nhà đi con, về quê kiếm tạm một việc làm lương thấp cũng được, rồi bố mẹ bán cái lương đi đủ tiền để mày đi lấy chồng. Mẹ chỉ ước có thế thôi, không cần gì cao sang đâu con”.

Cô phóng xe máy phi một mạch về quê trong đêm. Cô không mang gì cả, vì cô không có ý định về hẳn quê. Cô chỉ muốn được cảm nhận sự yên bình ngay chính nơi mình được sinh ra, sự vỗ về an ui từ nơi đất mẹ. Nhưng  cô lại không có ý định về nhà. Cô cứ thế yên lặng như tờ hướng về phía xa xăm với đôi mắt vô hồn và một tâm hồn đã bị tổn thương sâu sắc. Phía xa xa cánh đồng bao la ấy là những dãy nhà vẫn còn chút điện lấp lánh, cố le lói trước sự rộng lớn của không gian. Cô như nhận ra được một điều gì đó vĩ đại từ những điều nhỏ bé kia. Đó chính là một bầu trời đầy sao tuyệt đẹp.

Cô ngước cao lên bầu trời để cảm nhận sự tuyệt vời của thiên nhiên. Đôi mắt cô bỗng trở nên tràn đầy sức sống, trái tim cô biết đập và cái cảm giác mơn man trên da thịt thật khó tả. Cô nhớ lại những hoài bão tự thuở nhỏ, khi cô thường chuyện trò với những ngôi sao về ước mơ của mình. 

manh_-_me

Sự phát hiện to lớn ấy dường như đã cho cô tìm lại được ý nghĩa của sự cố gắng. Cái gì đã khiến cô nỗ lực đến tận bây giờ. Cô gái không nói gì, lau vội dòng nước mắt, khẽ mỉm cười, đứng dậy bước đi thật chậm rãi, khoan thai cho đến khi khuất dần trong màn đêm kì ảo. Chẳng biết hoài bão của cô là gì, chẳng biết giờ cô đã và đang làm những gì, công việc gì. Mọi người chỉ thấy cô ít xuất hiện hẳn đi. Nhưng cứ hễ nói về cô, bố mẹ không ngừng tự hào kể về cô trong niềm hạnh phúc vô tận.

Trong cuộc sống xô bồ với nhiều thử thách, chúng ta đôi lúc bị cuốn theo vòng xoáy của xã hội mà làm phai mờ dần những ý nghĩa thực sự của bản thân. Những ý nghĩa mà ta đã bỏ bao công sức để theo đuổi, những hoài bão mà ta đã đặt ra khi còn là một đứa trẻ hồn nhiên. Chỉ cần một lần đứng lại, nhìn nhận lại toàn bộ sự việc, sống chậm lại một chút, nhìn ra bên ngoài thiên nhiên, bạn sẽ thấy được bản thân vẫn đang cố gắng theo sau bạn dù đã đầm đìa mồ hôi, cây xanh vẫn chẳng ngại nắng mưa ngày đêm quang hợp, đất mẹ vẫn không ngừng xoay chuyển để duy trì nhịp sống cho toàn nhân loại. Cậu thấy không, vì sự tồn tại của cậu đối với thiên nhiên, vũ trụ, đối với những người thân yêu là vô cùng quý giá, là chỉ có duy nhất trên đời.

Nếu tuyệt vọng và muốn bỏ cuộc vì chọn sai ngành, hãy nhớ tới lý do mà cậu đã thức khuya dậy sớm học bài, hãy nhớ tới sự quyết tâm khi ấy của cậu. Vậy lý do khiến cậu nỗ lực nhiều đến thế là gì?

Tác giả: Trynny - blogradio.vn

Tổng số điểm của bài viết là: 0 trong 0 đánh giá

  Ý kiến bạn đọc

THỐNG KÊ TRUY CẬP
  • Đang truy cập91
  • Máy chủ tìm kiếm2
  • Khách viếng thăm89
  • Hôm nay8,854
  • Tháng hiện tại150,113
  • Tổng lượt truy cập9,855,965
QUẢNG CÁO
Phan Thanh Phú
Quảng cáo 2
Liên kết site
Đăng nhập Thành viên
Hãy đăng nhập thành viên để trải nghiệm đầy đủ các tiện ích trên site
Thăm dò ý kiến

Bạn thấy Website cần cải tiến những gì?

Lịch Âm dương
Máy tính
Bạn đã không sử dụng Site, Bấm vào đây để duy trì trạng thái đăng nhập. Thời gian chờ: 60 giây